HÀ NỘI BỂ DÂU - Trang 71

- Écoute moi si tu veut vivre… Ne pas bouger! (Nghe tôi nếu anh

muốn sống… Không được động đậy!).

Chiếc thuyền rời nhanh khỏi bờ chỉ vang lên tiếng khua nước nhẹ.

Sang bờ, mấy du kích ào xuống kéo tên tù binh vượt lên đê lủi nhanh vào
bãi mía. Chiếc thuyền lướt đi nhanh. Công việc coi như hòan thành. Chúng
tôi làm ám hiệu an tòan. Mọi sự lại trở về yên tĩnh.

Hòa nhanh nhẹn tháo băng bịt mắt tên tù binh và cô ngồi xuống tháo

luôn đôi giày treo lên cổ nó:

- Cho nó mở mắt nhìn đường mà đi chứ không chạy được!
Tôi nói cảnh cáo:
- Tu es arrête! (Anh đã bị bắt!)
- Hắn run lên cầm cập ngoan ngõan đi theo người con gái một tay dắt

một tay lõng thõng xách theo đôi giày của nó.

Tôi và tổ du kích bốn người suốt đêm luồn lách ậm ạch đưa «cái lưỡi»

ra khỏi vùng tề lúc trời vừa sáng.

Khi rút cái khăn ra khỏi miệng, thằng tây lăn kềnh ra, hai chân nó

xưng vù. Nó nhận ra Hòa, hai hàng nước mắt chảy xuống, giọng nó óan
trách:

- Tôi không làm điều gì xúc phạm tới cô mà sao cô nỡ lòng đối xử với

tôi thế này?

Nghe tôi thông dịch lại, Hòa đang ngồi thở bật đứng dậy, vơ khẩu

súng dí vào tai nó, mắt quắc lên, nói to như muốn hét:

- Ai bảo mày sang cướp nước tao?
Thằng tây sợ quá run rẩy giơ cao hai tay lên trời.
Tôi cùng Hòa áp giải tù binh về hậu cứ. Tôi tranh thủ lấy khẩu cung.

Thằng này học Saint Cyr mới ra thì bị đưa sang Đông Dương và tống về
đây. Hòa lo hậu cần. Chiều chiều dừng chân tạm nghỉ, cô lại chạy vào nhà
dân mượn nồi nấu nước, giã gừng, xin muối pha vào cho nó ngâm chân,
mua thuốc cho nó hút. May mà cô giữ lại đôi giày của nó. Nhìn thằng tù
binh chân giày rảo cẳng phì phèo điếu thuốc trong khi cô du kích dẫn giải
te te chân đất nhễ nhại mồ hôi, thấy cảnh trái khóay thế nào! Thế mà nó
nhiều lần năn nỉ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.