HÀ NỘI BỂ DÂU - Trang 83

khủng bố, đàn áp, bắt bớ học sinh – Thả ngay các học sinh bị bắt – Đảm
bảo an ninh và quyền lợi của học sinh! Cuộc bãi khóa thành công càng kích
thích tinh thần chống đối với chính quyền chiếm đóng. Tôi trong Ban cán
sự Học sinh kháng chiến (HSKC) thành, học trường Chu Văn An nhưng
thường la cà tới các trường khác nắm tình hình và xây dựng cơ sở. Học
sinh tú tài thường tìm tới các trường tư thục có giáo sư hay để học thêm.
Trường Văn Lang có giáo sư Ngô Duy Cầu và Khúc Ngọc Khảm dạy tóan
nổi danh. Tôi và Đỗ Đại Khoa gặp nhau ở đấy. Anh bạn học trường Nguyễn
Trãi, dáng thư sinh, trắng trẻo, nhu mì, điềm đạm, thường cùng đi về trên
đường phố Phùng Hưng nên dễ làm quen. Lúc đầu tôi đưa bạn xem lẫn lộn
những truyện của Tự lực văn đoàn với những truyện của ta in ngồi kháng
chiến như Xung kích của Nguyễn Đình Thi, Ký sự Cao – Lạng của Nguyễn
Huy Tưởng… bạn đón nhận say mê lắm. Sau tôi đưa bạn xem các bức ảnh
tố cáo tội ác của quân Pháp và chiến thắng của ta trên Sông Lô – Việt
Bắc… bạn xem có vẻ thích thú và mượn về sao chụp lại. Tôi phát hiện ra
bạn có năng khiếu làm ảnh đẹp lắm. Bạn là người chăm học, kín đáo, lời
nói và việc làm chắc chắn… Thấy hợp nhau, tin nhau và chúng tôi thực
lòng hợp tác cùng nhau. Nhà Hộ sinh số 4 phố Quan Thánh rộng lắm. Cơ
sở làm việc là tòa nhà lớn, cách một cái sân là dãy nhà ở có vườn rộng rãi.
Cha bạn làm việc dưới tỉnh xa, tháng về đôi lần. Hai anh em ở với người
mẹ kế làm chủ Nhà Hộ Sinh. Nhà thường vắng vẻ nên chúng tôi dễ dàng
triển khai công việc sao chụp và in ấn tài liệu, sau đó đem giấu ở ngòai
vườn rồi chuyển giao tới các cơ sở. Cô em gái tên Tố Như, học Đệ nhị cấp
trường Trưng Vương. Cô bé ngoan, hiền, hơi có nét buồn – Dường như
người con gái nào sớm mồ côi mẹ thường có nét buồn riêng, tuy nhiên rất
qúy bạn của anh. Tình cảm bạn bè, anh em của chúng tôi ngày một thân
thiết gắn bó. Nhà Hộ sinh là nơi nhiều người ra vào bất kể giờ giấc nên
người của chúng tôi đến đi ít ai để ý. Cô em biết các anh làm việc gì kín
đáo nhưng không tò mò và có ý bảo vệ chúng tôi. Lúc đầu anh Nguyễn Bắc
thường đến đây làm việc. Nhưng tuổi anh hơn chúng tôi cả con giáp nên
mỗi khi anh ra về, cô em lại hỏi trêu: “Bạn của các anh sao già thế?…
Chắc các anh thích làm ông cụ”
! Khó giải thích thật. Sau này anh Dương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.