HÀ NỘI CŨ NẰM ĐÂY - Trang 197

Người đàn bà mặc váy nâu cũn cỡn, cái áo cánh cũng cũn cỡn và bẩn

thỉu không kém gì cái váy, dụi cặp mắt toét nhoèn, nhìn cậu em, nhìn chúng
tôi, rồi đưa bàn tay sần sùi xuống giây lưng bao, lần lần tìm cái nút.

Hỡi ơi, cái ruột tượng lép của người đàn bà quê mùa thiểu não! Trái đất

này còn, tôi còn nhớ mãi cái ruột tượng nâu, quắt lại như khúc lòng lợn,
bọc quanh cái bụng ỏng và cạp váy và đụp chứa bao nhiêu rận, rệp, bao
nhiêu mồ hôi trong đó. Người đàn bà lập cập giở nút, dốc ra từng đồng
xèng Bảo Đại, đếm, đếm, đếm một cách tiếc rẻ và hoảng hốt. Những đồng
tiền chen chúc nhau reo trên bàn tay người chị và trên bàn tay người em trai
đang châu đầu vào nhau như là để làm một việc rất to tát kia khiến chúng
tôi động lòng thương hại, và nhất là ân hận…

Tôi nghe tiếng người đàn bà hỏi thều thào:

- Những khách nào thế?

Giọng người em đáp rất nghiêm trang:

- Các ngài ấy là… là… quan báo đấy. Chị về trước đi mà sửa soạn…

Giọng người đàn bà run run:

- Sửa soạn gì?

Người em hơi gắt:

- Giết gà, mổ vịt làm đồ nhắm chứ sửa soạn gì. Về mau!

- To chuyện thế kia à, cậu! Chết chửa! Nhà làm gì có… có…

Người em khẽ quát

- Tôi bảo thế thì cứ thế. Về nói trước cho ông cụ biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.