HÀ NỘI CŨ NẰM ĐÂY - Trang 255

cái xã hội người. Nỗi mừng không bù được cái lo. Hồi ấy tôi mới cưới vợ,
đúng 22 tuổi, ở thuê căn nhà phố Hàng Chiếu trông thẳng sang Nhà Vạn
Bảo tức hiệu cầm đồ của Hoa kiều. Bài báo ra được ba hôm. Qua ngày thứ
tư, vợ tôi khẽ rỉ tai: “Coi kìa, sáng nào cũng đúng 7 giờ là cái lão kia đã đỗ
xe đạp đứng hút thuốc lá, nhìn chòng chọc vào nhà ta. Cậu lên xe đạp, hắn
cũng đạp theo liền. Có thể là mật thám”. Tôi để ý, theo dõi thằng cha ấy.
Khoảng ngót chục ngày, sự kiện ấy diễn đều. Lo quá hóa liều. Mỗi sáng dắt
chiếc xe đạp cũ ra vỉa hè, thấy nó, tôi nổi cáu, làu nhàu trong miệng: “Et
alors jái des flics dans mes couilles”

7

. Nhưng rồi, cái họa cũng lặng lẽ qua.

Tôi lại tiếp tục viết, viết mãi, viết hoài cho tờ Ngọ Báo. Viết cả thơ, đăng
mục Sợi tơ lòng. Về thơ, tôi tự thấy bất tài, xin bỏ, vì hồi đó, thơ J. Leiba,
Thanh Tùng Tử, Sybar, Sybarite (đều là bút danh nhà thơ thiên tài chết non
Lê Bái, người Nam Đàn, Ý Yên, Nam Định, đồng hương cụ Nhượng Tống
danh nho, dịch Tây sương ký ) hay quá được cả thiên hạ đọc báo ngợi ca.
Anh nổi tiếng trước cả Thế Lữ và các thi sĩ Tự lực văn đoàn. Mới tròn ba
mươi tuổi, Lê Bái đã lìa đời vì lao phổi, chưa in được tập thơ nào, vì bài
anh đăng tản mát khắp các tờ báo, không có cách sưu tầm. Anh sống như
đùa, làm thơ viết truyện cũng như đùa, cho đến lúc chết, cũng lại như đùa.
Ba mươi tuổi mà tài học phi thường, Hán văn, Pháp văn, Latinh, Hy Lạp,
hiểu biết đến tầm sâu. Đôi khi buồn quá, viết chơi vài bài đăng báo Pháp,
trong bài pha cả Latinh, Hy Lạp; Chủ bút René Candelon báo L'œurre, chủ
bút Patrie Annamite Lê Thăng (cử nhân văn đã du học ở Pháp) đọc bài Lê
Bái (anh thường kí Jacqueline Lệ Thủy) đều không hiểu nổi. Hai tay cử
nhân chủ bút Pháp, Việt ấy mò đến phố Hàng Chiếu nhà tôi, tìm gặp Lê
Bái, nhờ giải cho những từ Latinh, Hy Lạp. Một văn tài hãn hữu trong thiên
hạ! Ngày anh chết, chúng tôi buồn thương anh, thương như làng văn mặc
thương Đỗ Phủ và - ngây thơ hơn mà cũng thực tình hơn - như người đọc
Tam quốc chí, buồn thương cái chết nửa chừng đại nghiệp của Khổng Minh
nhà Hán.

Tôi vội đến văn phòng Ngọ Báo, đưa cái tin Thanh Tùng Tử chết. Ông

Tam Lang đang ngồi cặm cụi soạn bài, nghe tin ấy, ném bút xuống bàn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.