HÀ NỘI CŨ NẰM ĐÂY - Trang 286

- Chả lo. Đã trông rõ nhà ga kia rồi. Còn chặng đồng nữa chứ xa bao

nhiêu mà sợ nhỡ.

Anh Tư theo sát chân vợ, cả hai cùng răm rắp bước. Cái bu chim lắc lư

mạnh, mấy con chim bị sóc, giãy xáo xác, vướng mắc cả đuôi cả cánh vào
nan tre. Trong khi ấy thì dải dây lưng lụa mầu hoa lý của chị Tư thỉnh
thoảng gặp gió lại bay rẽ sang bên ruộng lúa vàng, màu hoa lý nổi bật lên.
Anh Tư cứ nhìn dải dây lưng bay mà bước. Gió làm ráo mồ hôi, và vẻ đẹp
của mảnh lụa làm cho lòng anh nhẹ nhõm. Chút nghĩa tao khang bao lâu cơ
hồ bị sao nhãng đi vì lo cơm gạo, nợ nần, lúc này khiến anh bâng khuâng
nghĩ đến. Nghĩ đến mà thương nhau. Anh thấy hối hận những lúc bực mình,
cáu kỉnh mà đánh chửi chị Tư, anh thấy khổ thấm thía những lúc hai vợ
chồng ngồi nhịn đói mà nghe người ta réo nợ vang cả ngõ. Và anh vụt nhớ
lại ngày nào chị Tư còn có đôi má đỏ hây hây, thân mình thon thả.

Cái nhục và cái vui hoang mang trong lòng anh như giấc ngủ nặng nề

của một con bệnh sốt rét ngã nước. Anh bước lập cập, vấp ngay vào chị vợ,
anh lạng người suýt đâm bổ xuống bên ruộng nước. Chị Tư vội đỡ được
chồng, cười bảo:

- Nhà này sao thế? Không có tôi thì bộ cánh diện dúng bùn. Dễ đến cung

lại quay về giặt!

Chị cười toe toét. Anh Tư cũng cười, cúi nhìn cái áo cánh đũi vàng chóe,

và cái quần trắng vải ta anh đang mặc. Chị Tư bảo là bộ cánh diện, anh cho
ngay là phải. Công trình ăn nhịn để dành của hai vợ chồng trong nửa năm
mới có nó và có dải lưng lụa hoa lý kia, chứ có dễ đâu. Hai vợ chồng lại
bước đều. Qua một cánh đồng gần bờ đê bỗng cả hai người không bảo nhau
mà cùng đi chậm lại. Giọng chị Tư lo lắng:

- Quái! Bố nó trông hình như có đứa nào nhổ trộm, sao lại có chỗ lúa

thưa đi thế kia. Lại đứa chăn trâu, bò chết dẫm nào nó mót non đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.