HÀ NỘI CŨ NẰM ĐÂY - Trang 298

- Đi về thằng kia. Bố mày muốn ở đây với người ta thì cứ ở. Tao không

cần.

Người con đành lẳng lặng chạy theo đứa bé ra khỏi ngõ. Tiếng nàng dâu

mụ còn rít róng mãi ngoài đường.

Bữa ấy, mụ Một lại ra quán uống đủ ba cút rượu. Mụ lao đao về ngõ; mới

bước chân vào cửa đã thấy ông Hai út ngồi đợi đấy rồi. Như mọi lần ông
mang cả khay đèn đến, ông đang sửa bấc, mụ bèn reo lên:

- May quá, thày út à. Tui đang buồn, tui đang say. Thày ôi, lại gặp cố

nhân, thế thì lại đơn vài khúc, ca vài câu mà nghe chơi, chớ không gặp thày
thì chừ tui đã treo cổ tui lên xà nhà cho rồi kiếp…

Thày út chỉ “dạ”, lặng đi một lúc mới ngậm ngùi:

- Chết chi cho uổng bà bạn ôi! Đời còn vui lắm bà, nếu cứ được vui mãi

như thế này.

Cả hai người hút xong chừng mươi điếu thuốc, thày út lên dây đờn, dại.

Mụ Một hắng giọng, ngồi lên, đôi mắt ướt mờ, nhìn vào ngọn lửa đèn đăm
đăm.

* * *

Tết đến rồi. Kẻ giầu sắm tết. Cái dân xóm nghèo của mụ Một cũng bắt

đầu bàn về tết và lo tết.

Nắng hoe hoe ấm lấp lánh trên dòng nước cống ngang cửa nhà mụ.

Những con muỗi ngày ở dòng nước cống bay rỡn nắng, trắng lên như đám
bụi. Mụ Một ngồi sưởi nắng, ôm con chó vào trong lòng.

Con chó vàng của mụ là bạn đọc từ đầu chưa ai hay, vì mụ đã dắt đi cầm

cho một mụ chủ cô đầu. Con chó hay bậy, hay cắn khách, đã một lần dám

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.