HÀ NỘI CŨ NẰM ĐÂY - Trang 361

Tết cô đầu

9

V

ội vàng, Hương bỏ cả giầy len lén ra thang gác xuống dưới nhà, chui

vào buồng tắm trốn. Hương chưa kịp thở, một que diêm đã bật lên, một lão
già sặc rượu đứng ôm bụng cười hềnh hệch, rồi xô cả cái mình vĩ đại vào,
ôm chặt lấy Hương. Hương giãy giụa, lão già càng ghì mạnh, sau cùng,
Hương khụy xuống góc tường, tóc tung rã rợi, và máu ở môi Hương bật ra
tê xót.

Tức uất người, Hương co chân đạp lão già rồi Hương cực thân ôm mặt

khóc. Lão già càng cười lớn, cúi xuống hôn gáy Hương, hôn tóc Hương,
xoa nắn đôi vai tròn trĩnh của Hương. Hương đẩy lão ra, lão sán lại gần.
Lão nhét vào tay Hương tờ giấy bạc. Hương ném trả, lão tức mình bế xốc
Hương ra vừa lớn tiếng gọi bà chủ để mách tội Hương không tiếp quan
viên, vừa lôi tuồn tuột Hương lên thang gác.

Thấy mụ chủ nhìn mình như đe dọa, Hương đành nuốt khổ, vấn lại tóc,

gài lại khuy áo, theo lão già lên.

Cả bọn cười rộ để hoan hô:

- Quan Nghị đi ăn mảnh ở xó nào mà lâu thế?

- Quan Nghị còn đĩ tính lắm!

- Em Hương…

- Bà Nghị chứ! Chớ quên thế, quan Nghị giận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.