HÀ NỘI CŨ NẰM ĐÂY - Trang 380

Simonne ra ngoài đường vui tựa con sơn ca xổ lồng. Không đi xe như

đêm qua dự định. Nàng đi bộ, bởi đi bộ là một cái thú khi người ta không
vội vã, và còn một lẽ khác. Nàng hà tiện, không muốn bỏ ra món tiền mà
tiêu đi nàng không còn hi vọng kiếm được.

Simonne tìm những phố lạ chưa bao giờ đi đến, nàng dừng chân ngắm

những tòa nhà lộng lẫy của những gia đình người Pháp, lòng Simonne thổn
thức khi thấy mấy cô gái Pháp ăn mặc cực kỳ sang trọng và những đứa trẻ
xinh đẹp đang chơi piano hoặc đang xúm quanh cái máy hát, cười nói, nô
đùa. Đến đầu phố nàng hay đứng lại để ngửa mặt ngắm bằng cặp mắt thèm
muốn hình những chiếc xe hơi lịch sự in trên giấy dán ở tường, và nàng đọc
rất kỹ mấy tờ quảng cáo phim chiếu bóng của các rạp Hà thành. Nàng ước
ao được xem các bộ phim ấy thì sung sướng lắm.

Đã qua nhiều phố mà Simonne chưa thấy mỏi chân. Nàng đi tới Gôđa.

Nàng thấy hoa mắt lên vì xe hơi xuôi ngược chẳng ngừng, lòng sôi lên vì
ghen với số phận, với vẻ kiêu sa, lịch sự của người đời nhởn nhơ đi lại
ngắm nhìn nhau, ríu rít chuyện trò. Nàng cảm thấy mình như mới ở một địa
ngục nào ra, lẻ loi, trơ trẽn, không biết nói cùng ai, mà cũng không ai đếm
xỉa đến nàng.

Thấy những hàng bán “son” bày ở ngoài hiên, Simonne sau một lúc suy

nghĩ đã quyết định mua một đôi giầy vải, một chiếc áo len, và đôi tất mầu
da chân.

Ôm một gói to, Simonne vui thích bước rảo chân sang bên kia hè. Những

quầy hoa tươi bầy một dẫy dài bên bờ Hồ Gươm, hương thơm thoang
thoảng. Simonne toan mua một bó, nhưng nàng chợt nhớ ra: mua hoa để
làm gì? Nếu để biếu bà cô thì thật là việc vô nghĩa lý, vì con người già nua
ấy còn thiết gì đến hoa, mà đem về trường thì nàng không có lọ để cắm, lại
nữa, bà giám thị sẽ chẳng bằng lòng về sự làm dáng không xứng đáng với
nàng chút nào!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.