HẠ TÂN LANG - Trang 118

Từ Khách Thu cũng đi vào thăm, chắc vì đã quá mức bi thương hay gì

gì đó, Từ phu nhân và hai đứa con trai thấy y vào phòng lại không ngăn
cản.

Trung Liệt Bá nằm trên giường, mặt mày trắng bệch, hai mắt nhắm

chặt, hơi thở yếu ớt, khóe miệng còn dính chút thuốc vừa uống chưa kịp lau
khô. Trước nay hắn luôn rất yêu quý chòm râu của mình, thường thường
chăm sóc, dùng ngón tay xoa xoa xoay xoay. Hiện nay, cái cằm đầy đặn đã
gầy trơ xương, chòm râu cũng ngả sang trắng xám.

Thái y trong cung phái tới nói, sau này từ ngực trở xuống sẽ không

động đậy được. Vị tước gia phong lưu vô hạn này tuổi già nhất định rất thê
lương.

Từ Khách Thu đứng ở bên giường, cũng không ngồi xuống, chỉ cúi

đầu nhìn, sau đó đem góc chăn sửa sửa lại một chút rồi lui ra ngoài. Lúc ra
cửa, Từ gia phu nhân vẫn không nói gì, từ đầu đến cuối chỉ là khóc lại
khóc. Đứng ngoài cửa thêm chốc lát, Từ Khách Thu mới trở về phòng
mình, đọc sách một chút, sau đó đứng dậy đến gõ cửa phòng mẹ mình.

Hoa khôi năm xưa nổi danh Giang Nam đang ngồi trong phòng soi

gương, trên tay là bản ca phổ lần đó Từ Khách Thu đem cho Xuân Phong
Đắc Ý lâu, sau này được Ninh Hoài Cảnh chuộc lại. Từ Khách Thu từng
hỏi hắn rốt cuộc đã cho Xuân Phong ma ma bao nhiêu bạc, hắn thà chết
cũng không chịu nói. Tú bà khôn khéo dĩ nhiên cũng không nói, mỗi lần
đều dùng quạt họa hình mỹ nhân che hết nửa khuôn mặt béo tròn, nhìn Từ
Khách Thu mà cười cười, ra vẻ thần bí.

Từ Khách Thu nói.

“Mẹ, con để cơm trên bàn, nhớ ăn đó. Buổi tối con sẽ không về, mẹ

nhớ ngủ sớm chút nha.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.