HẠ TÂN LANG - Trang 166

“Đúng vậy.”

“Sau khi mặt trời lặn mới về đến phủ?”

“Ân.”

Ninh Hoài Tuyên lại ngửa cổ uống một hớp rượu, mặt không chút thay

đổi nhìn hắn.

“Trước lúc mặt trời lặng ta có đi ngang qua thành đông, ở đầu ngõ có

thấy đệ, bên cạnh là Từ Khách Thu trước đây thường đến phủ chơi, người
nhà Trung Liệt Bá phủ ấy.”

“…” Hương rượu chậm rãi lan tỏa trong phòng, ngọn nến giữa phòng

lung linh, ánh nến lay động trên mặt nhau. Ninh Hoài Cảnh cũng yên lặng
nhìn đại ca mình. Không khí trầm tịch đến lạ thường, tiểu Hầu gia bất cần
đời học bộ dáng anh mình, trịnh trọng gật đầu. “Vừa hồi kinh ta đã đến
dược đường cạnh Xuân Phong Đắc Ý lâu chờ y, y luôn đến đó lấy thuốc.”

“Ta nghe nói, y thành thân.” Ninh Hoài Tuyên vẫn như trước có chút

do dự hỏi, thần sắc càng mê mang.

“Ân.”

“Đệ thích y?” Hắn hỏi thật nhỏ, thái độ cẩn trọng.

Ninh Hoài Cảnh nhận lấy bình rượu trong tay hắn, ngửa đầu uống một

ngụm to, rượu tràn ra khóe miệng, rơi xuống ngực áo, chợt cảm thấy lòng
ngực lạnh băng, trên mặt lại đỏ hồng vì ánh nến, “Ừ, ta thích y.”

“A…” Không có biểu tình kinh ngạc hay kích động gì, Hoài Tuyên chỉ

là cười cười, đưa tay đòi lại bình rượu của mình.

Này tươi cười có chút khiến người không hiểu được, Ninh Hoài Cảnh

khó hiểu nhìn hắn, hắn vẫn cố chấp đưa tay đòi rượu, khóe miệng vẫn duy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.