HẠ TÂN LANG - Trang 167

trì độ cong, đang cười nhưng trong mắt lại là bi ai.

“Mọi người đều nói đệ không bằng ta, nhưng về khía cạnh này, là ta

không bằng đệ.”

“Ca có gì không bằng ta?”

Cảm giác có gì đó không đúng, Ninh Hoài Cảnh đứng dậy đi tìm chén

rượu, vừa quay đầu lại, Hoài Tuyên đã trút ngược cái bình trống trơn,
hướng hắn cười, lộ ra hàm răng trắng bóng. Đơn giản bỏ lại cái chén, Ninh
Hoài Cảnh lấy trong tủ quần áo ra vò rượu mình lén cất giấu đưa cho hắn,
nam nhân vẫn trưng ra bộ mặt “hoàng gia tinh anh”, ôm vò rượu cười như
một tiểu hài tử.

“Tiểu Như mang thai.” Ninh Hoài Tuyên nói.

“Ta biết, chúc mừng.” Ninh Hoài Cảnh lấy thêm cho mình một bầu

rượu, cùng một cái chén nhỏ, ngồi đối diện chờ hắn nói tiếp.

“Ta thực có lỗi với nàng.”

Ninh Hoài Cảnh rũ mắt.

“Ca đối nàng tốt lắm.”

“Ta cũng thực có lỗi với Tĩnh Dung.”

Ninh Hoài Cảnh không nói. Nam nhân đối diện rõ ràng thần tình đỏ

bừng, nhưng ánh mắt lại cực kỳ thanh tĩnh, trong suốt đến tưởng chừng có
thể phản chiếu khuôn mặt ngưng trọng của Ninh Hoài Cảnh.

“Tiểu Như là nhi nữ của phu tử ở học quán. Khi đó ta cùng bọn Hoài

Kỳ của Trung An Hầu phủ đến học quán… Nàng lúc đó là tới đưa sách cho
ca của nàng, cha nàng không cho nàng xuất đầu lộ diện, nàng tìm đủ cớ đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.