HẠ TÂN LANG - Trang 169

Hoài Tuyên tựa hồ cũng nhận ra, ngẩng đầu nhìn hắn, cười tự giễu.

“Ta thích Tiểu Như, ta muốn cho nàng những gì tốt nhất, nhưng là không
được, những gì tốt nhất phải dành cho Tĩnh Dung, bởi vì ta có lỗi với nàng
ấy. Ta muốn làm một người đàn ông, một người chồng mà hảo hảo đối đãi
Tĩnh Dung, nhưng ta làm không được, vì ta thích Tiểu Như. Đây chính là
phúc đức mà mọi người bảo ta có a…”

Hắn loạng choạng đứng dậy, vỗ vỗ vai Ninh Hoài Cảnh.

“Ta không nên nói với đệ mấy thứ này, nhưng là trừ đệ ra, ta cũng

không tìm thấy ai thích hợp để nói cả.”

Đây chính là lần đầu tiên nam nhân cao cao tại thượng hắn chẳng bao

giờ đuổi kịp quay đầu lại nhìn hắn. Rõ ràng làm huynh đệ ruột thịt hơn hai
mươi năm, đây cũng chính là lần đầu tiên hắn phát giác, nguyên lai vị
huynh trưởng lúc nào cũng được người khác ngưỡng mộ này cũng sẽ có lúc
buồn bã bi thương, uống rượu giải sầu. Ninh Hoài Cảnh đấm nhẹ một
quyền vào vai Hoài Tuyên.

“Lần sau nếu có chuyện, có lẽ ta cũng sẽ tìm ca tâm sự.”

Từ lúc bước chân vào phòng đến giờ, nam nhân mặt mày thống khổ

mới lộ ra được một nụ cười ấm áp. Lúc chuẩn bị đi, hắn hỏi Ninh Hoài
Cảnh.

“Nghĩ kỹ chưa? Đệ đến tột cùng là muốn những gì?”

Ninh Hoài Cảnh mở miệng muốn đáp, hắn lại phất tay, mang một thân

mùi rượu lảo đảo đi mất. Ninh Hoài Cảnh biết, chắc chắn ngày mai Hoài
Tuyên sẽ trở lại là một nam tử dáng vẻ đường hoàng, trưng ra nụ cười tươi
tắn sáng lạn.

Vào một đêm tuyết rơi trắng xóa, Tiểu Như phu nhân kia của Hoài

Tuyên hạ sinh một bé trai, Trung Tĩnh Hầu cuối cùng cũng có người kế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.