HẠ TÂN LANG - Trang 168

học quán nghe lén… Ha hả, cũng là tâm tính tiểu hài tử… Ta đến bây giờ
còn nhớ rõ khuôn mặt tươi cười của nàng khi ấy, tựa như hoa đào…”

Ninh Hoài Cảnh lẳng lặng lắng nghe, hắn bỗng nhiên quay sang hỏi.

“Đệ với Từ Khách Thu thì sao? Gặp nhau thế nào?”

Ninh Hoài Cảnh nghiêng đầu nghĩ nghĩ, thế là cũng cười.

“Khi đó mặt y… trắng y như quỷ, thiếu chút nữa ta bị dọa té đất.”

Nam nhân cười hai tiếng, cúi đầu uống một hớp rượu, lại rơi vào hồi

ức.

“Ta thích nàng, nhưng lại không thể cưới nàng. Hôn sự cùng Sở gia đã

được ước định từ rất lâu rồi, không hủy được, cũng không thể hủy, không
nói đến nhiều thế hệ giao tình, trong triều đình, Sở gia không thể bỏ chúng
ta, chúng ta cũng không rời Sở gia được, hôn sự đâu đến phiên ta làm
chủ… Ta vẫn nghĩ sau khi ta thành thân nàng cũng sẽ tìm người gả đi,
không nghĩ tới nàng vẫn không lấy chồng… Ta trộm đi gặp nàng, nàng nói
nàng thích ta, đời này kiếp này cũng chỉ có một mình ta…”

Đáy mắt Hoài Tuyên ươn ướt, khóe mắt đỏ một vòng.

“Còn Tĩnh Dung, ta từng nghĩ, nếu cưới nàng rồi sẽ hảo hảo đối đãi

nàng, nhưng ta lại phụ bạc nàng… Ngày đó nàng cùng cha mẹ nói, muốn
cho tiểu Như vào làm thiếp, ta mới biết, thì ra nàng biết hết mọi chuyện,
chính là giả bộ không biết… Nàng là một người con gái tốt, chuyện tiểu
Như khiến ta cả đời này phải thẹn với nàng… Trừ bỏ cho nàng hết những
gì tốt nhất có thể, ta không còn biết phải làm sao hơn.”

Đại ca trước mắt này quá mức xa lạ, Ninh Hoài Cảnh phát giác, mình

lại đang dùng ánh mắt thương hại mà nhìn hắn, trong lúc hoảng hốt lại cảm
giác không phải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.