HẠ TÂN LANG - Trang 172

theo, đến lúc nghe nàng nói mới sực tỉnh, đúng là hắn sợ nàng cũng gặp
chuyện không may.

“Muội ấy rất ngốc. Có tranh giành thì cũng thay đổi được gì? Chỉ là tự

mình làm khổ mình thôi.” Hai tay nàng buông thỏng hai bên, tay trái dùng
sức siết chặt khăn lụa, ngữ điệu vẫn là thong dong chậm rãi như vậy, chỉ là
không kìm chế được có chút run rẩy, “Chính mình không đối tốt với mình,
thì còn ai đối tốt với mình đây?”

“Đại ca đệ không thương ta.” Sở Tĩnh Dung nói, “Ta biết, đệ vẫn cảm

thấy ta đáng thương.”

Ninh Hoài Cảnh im lặng.

“Có điều đệ không biết.” Nàng kiêu ngạo mà nâng cằm, búi tóc được

búi cẩn thận, trâm cài tinh xảo, dưới ánh mặt trời lấp lánh phát quang, “Ta
cũng không thương hắn.”

“Ta là thê tử của hắn, trong lòng hắn có người khác hay không, ta hiểu

rõ nhất. Không có con là bởi vì ta không muốn sinh, để hài tử có cha mẹ
bằng mặt không bằng lòng, chi bằng đừng sinh nó ra. Không có hài tử, vì
hắn nạp thiếp là chuyện sớm muộn, thay vì tìm một nữ nhân xa lạ, chi bằng
để vị Tiểu Như phu nhân đó vào cửa, trước kia ta có cho người dò hỏi qua,
tính tình nàng tốt lắm, không phải hạng thích gây chuyện thị phi. Huống
hồ, mặc kệ là Hầu phủ, là hắn hoặc là ta, thanh danh truyền bên ngoài cũng
nghe tốt chút. Ngày đó nhắc tới việc này, vẻ mặt của cha mẹ và hắn ngươi
cũng thấy đó, nhờ chuyện này, hắn liền phải cảm kích ta, Hầu phủ phải thẹn
với ta. Cô dâu mới vào cửa, ta vẫn ở Hầu phủ sống rất tốt. Sinh hài tử thì có
gì quan trọng? Hài tử của nàng vẫn sẽ cho ta làm con thừa tự, gọi ta là mẫu
thân, một tay ta nuôi lớn, sau này nó phải tận hiếu với ta trước rồi mới tới
mẹ đẻ của nó. Đây là chuyện hiển nhiên trong công hầu phủ đệ, làm gì cố
chấp chuyện cam lòng hay không cam lòng, nếu sinh tại gia đình thế này,
thì sẽ phải chịu số mệnh như thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.