HẠ TÂN LANG - Trang 29

Từ Khách Thu nhìn ngọn sa đăng đỏ trên vách, đáp “Nói vậy cũng

không chính xác.”

Giang Vãn Tiều còn muốn nói gì đó, lại nghe Ninh Hoài Cảnh không

nhanh không chậm lên tiếng.

“Chút lễ mọn, mong đổi được nụ cười của Ngọc cô nương.”

Hắn chậm rãi lấy trong tay áo ra một cái hộp gỗ nhỏ, so với bàn tay

lớn hơn một chút, màu sắc đen tuyền, ẩn ẩn phát ra ánh sáng nhàn nhạt, hẳn
là rất quý giá, không biết bên trong còn chứa thứ hiếm lạ gì?

Cả lâu lập tức yên tĩnh lại vài phần, trong lòng mỗi người đều thầm

phỏng đoán, tiểu Hầu gia hoang đàng này sẽ vì nữ tử mà lụn bại đến mức
nào.

“A!”

Bàn tay mở nắp hộp của gia nô không nhịn được mà run lẩy bẩy, một

đạo ánh sáng từ trong hộp vút lên tận trời, khiến người hoa cả mắt, nhất
thời không ai nói được lời nào.

Cả một phòng tĩnh lặng, Từ Khách Thu cong khóe môi đang muốn

cười, nhưng đã có người thay y cười trước. Quay đầu nhìn lại, thì ra vị
công tử thiếu niên được cả đám con cháu thế gia vây quanh, lăng vân cao
quan, cửu trọng sa y, khóe môi nhếch lên một bên, thần tình châm chọc.

Cố ý nhìn chằm chằm hắn, vậy mà hắn lại như không phát hiện, chỉ

nâng cằm xa xa nhìn Ninh Hoài Cảnh.

“Là Thôi gia tam công tử Thôi Minh Húc.” Giang Vãn Tiều nhìn theo

tầm mắt Từ Khách Thu, nói nhỏ vào tai y.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.