HẠ TÂN LANG - Trang 44

“Chỉ một lần?” Y chán chường hỏi.

“Chỉ một lần.” Hắn đáp như đinh đóng cột.

“Ai yêu!” Đột nhiên một tiếng hô thảm thiết vang lên, đi kèm là một

tràng “binh lách cách bàng”. Nhân vật chính của bữa đại thọ bị đẩy té trên
mặt đất, hai tay hai chân chổng lên trời, phong độ anh tuấn bất phàm gì gì
đó đều rơi đâu mất.

Từ Khách Thu phủi phủi tay, nhàn hạ đứng một bên, đem bộ dạng chật

vật của Ninh Hoài Cảnh thu hết vào đáy mắt.

“Đứng dậy, đi theo ta.”

Mí mắt cũng không chớp một cái, hừ lạnh một tiếng rồi bỏ đi, cằm

nâng cao hệt như Thôi Minh Húc lúc bình thường.

Ninh Hoài Cảnh hoàn toàn không hiểu, kinh ngạc nhìn theo bóng lưng

của y mà ngẩn người.

“Này, Khách Thu, Khách Thu, chờ ta a!” Vừa nói vừa vội vàng đuổi

theo.

Bốn bề khách khứa thở dài một cái, xì xầm xì xầm.

“Trong này xem ra còn náo nhiệt hơn bên ngoài nha.”

Đi một cái, nơi đến chính là Xuân Phong Đắc Ý lâu.

Từ Khách Thu từ lúc ra khỏi cửa đã không mở miệng nói câu nào, kéo

theo Ninh Hoài Cảnh đi một mạch qua khắp phố lớn ngõ nhỏ. Ninh Hoài
Cảnh mơ mơ hồ hồ chạy theo, cũng không dám nhiều lời, trộm liếc sang
người bên cạnh một cái, chỉ thấy người ấy tóc dài bay bay, hai má trước
nay trắng nhợt không biết vì chạy mệt hay vì nhiệt rượu mà nhiễm chút mạt
hồng, nhất thời cảm thấy như lạc trong mộng mị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.