HẠ TÂN LANG - Trang 45

Thọ yến ở Hầu phủ giành đi không ít chuyện làm ăn, tiếng gảy bàn

tính “lách cách lách cách” âm hưởng giữa khoảng không lãng đãng, nghe ra
mấy phần sầu bi, chưởng quỹ buồn bực tựa vào cửa lớn, mặt mày u sầu,
tiếp đón cũng không còn nhiệt tình như xưa.

“Đến rồi hả?”

“Ma ma khỏe chứ?”

Ninh Hoài Cảnh chưa kịp nhếch khóe môi cười đã bị biểu tình lạnh

lùng trên mặt ma ma làm đơ lại, nữ nhân thường ngày cười nói, thanh âm
cực chói tai nay chỉ lãnh đạm liếc hắn một cá, trề môi.

“Đến rồi thì nhanh đi.”

Đêm nay gặp ai cũng đều cổ quái, mặt cứ như đang ẫn nhẫn, giận mà

không chỗ phát tác. Tiểu Hầu gia vốn đã uống có chút say, ngơ ngơ ngác
ngác đi theo sau Xuân Phong ma ma, cố gắng hồi tưởng, mình có nợ gì
Xuân Phong Đắc Ý lâu mà chưa trả sao?

“Lên nhanh!” Lại là một tiếng quát mang theo mấy phần tức giận, Từ

tiểu công tử đứng giữa cầu thang, mặt không kiên nhẫn, chân mày dựng
đứng, môi cong lên, tựa như còn có thể nghe được cả tiếng nghiến răng ken
két.

Ninh Hoài Cảnh sợ đến tê da đầu, người trên kia tựa nhìn như muốn

nói cái gì, nhưng cuối cùng vẫn là không nói, hung hăng trừng hắn một cái
rồi tỏ vẻ mặc kệ, xoay người bước thẳng, chân bước cũng mang theo giận
dữ, sàn nhà bị đạp nghe rầm rầm.

Xuân Phong ma ma đang không có tinh thần cũng vội cao giọng.

“Bước nhẹ chút! Sàn bằng gỗ tếch đó!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.