HÀ THÀNH THẤT THỦ CA VÀ HOÀNG DIỆU - Trang 51

« Thế mà, tất cả khiếp-nhược, không giữ trọn nghĩa. Trong khi thành

mất, chỉ một mình Hoàng-Diệu tận-trung tử-tiết mà thôi. Rất đáng khen.

« Đến như bọn Lê-Văn-Trinh, Phan-Văn-Tuyển, Lê-Trực, Hồ-Như-

Phong, Nguyễn-Đình-Đường, đều là những viên cao-cấp trong một tỉnh. Thế
mà sợ chết tham sống, bỏ thành trốn chạy.

« Phan-Văn-Tuyển lại trốn trước, chạy lên Sơn-tây. Sự làm ấy tỏ lòng

hèn-nhát, hoảng hốt không kể xiết.

« Hoàng-Hữu-Xứng tuy ốm không ra khỏi thành, nhưng cam tâm chịu

nhục, không biết sống chết với thành. Kẻ nhân-thần phải lấy thân báo nước ;
sao mà lại như thế ?

« Tôn-Thất-Bá, tuy ra trước để thương-thuyết, nhưng trong khi gây sự,

không trở lại giữ thành. Mà sau, lại không hay kết-hợp binh-dân, để liệu sự
một cách chính-đáng. Trái lại, cùng chúng điều-đình dai-dẳng để thoát một
cách láu-lỉnh.

« Những kẻ bầy tôi giữ cõi, khi gặp nạn, sao lại cẩu-thả như thế. Như

vậy thì trước đây, tranh biện với nước kia, làm sao bênh được quyền-lợi của
nước.

« Vậy phải kể rõ tội-danh để khuyến-lệ thần-tiết.

« Bọn Hoàng-Hữu-Xứng, thì trước hết phải giải chức, giao cho các

viên-chức mới, là tổng-đốc Trần-Đình-Túc, tuần-phủ Nguyễn-Hữu-Độ, bố-
chánh Hoàng-Hữu-Thường, thông-biện Vũ-Nhữ, một mặt bắt giải về Kinh,
một mặt cứu-minh rồi tâu về, để làm rõ hình-pháp.

« Còn dư những bọn thuộc-viên, tỉnh-thành thủ-úy, phòng thủ-úy, quản-

cơ, suất-đội, thì đều có trách-nhiệm cầm quân ngữ-thủ. Đã không hay ra sức
giết giặc, mà lại còn đem nhau chạy trốn. Không có một người nào tử-tiết
cùng chủ-tướng. Thật rất đáng giận.

« Lại các viên-chức hàng văn, như tri-phủ, tri-huyện, kinh-lịch, thông-

phán, hoặc có kẻ giữ đất, hoặc có kẻ giúp việc. Trong hạng nầy cũng có kẻ
khá, có kẻ dở khác nhau. Trước sau chúng đã giúp việc Hoàng-Diệu ra sao,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.