HẠ TUYỀN SỐNG LẠI - Trang 177

“Cậu đã nói sẽ cho tôi một câu trả lời… Nếu như cậu có thể tỉnh lại,

tôi, từ bỏ…” Anh nhìn người trên giường, tâm lý có chút sốt sắng, vừa hi
vọng hắn sẽ có phản ứng, vừa hy vọng hắn không phản ứng.

Anh không muốn từ bỏ, nhưng lại càng không muốn nhìn thấy hắn

không chút sức sống như vậy.

… Thật lâu không có tiếng động, La Thụ Hâm thở dài, tâm lý vừa vui

mừng lại vừa mất mát.

Thu dọn qua loa một chút, nhấc theo hộp cơm đi về hướng cửa.

“Thật sự từ bỏ?”

Bàn tay đưa về phía nắm cửa dừng lại, ánh chớp không rõ ràng xẹt

qua*, trong đầu La Thụ Hâm chợt lóe vô số ý nghĩ, lại vẫn không có cách
nào ngăn chặn ý nghĩ quay đầu lại nhìn, mà anh cũng thật sự làm như vậy.

(*:

电光闪石之间 – điện quang thiểm thạch chi gian. Đã chú thích ở

chương 11.)

Nhìn người vốn nên nằm trên giường, lúc này lại ngồi dậy, gió thổi

bay nhẹ tóc mái trên trán hắn, khóe miệng hơi cong tới biên độ vừa vặn…
Anh chỉ mong ước, vĩnh viễn dừng lại vào lúc này.

“Có thật không?” Hạ Tuyền dương môi, hiện lên ý cười cực kì nhạt.

La Thụ Hâm khẽ há miệng, hồi lâu không nói được lời nào, ngay giây

phút đầu tiên lấy lại tinh thần bèn lập tức mở cửa phòng, rống to với bên
ngoài: “Nhanh! Gọi bác sĩ lại đây!! Nhanh lên!!!”

Hai người ngoài cửa ai cũng chưa từng thấy ông chủ lúc thường bình

tĩnh tĩnh táo lại hốt hoảng như vậy, sửng sốt một chút, cho là xảy ra đại sự,
hai người vội vã chạy xuống tầng tìm bác sĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.