HẠC MINH GIANG HỒ - Trang 259

Các nàng bơi lên bờ, nằm trên mặt đất, tuy rằng toàn thân đã mất đi khí

lực, nhưng lòng lại cao hứng vô cùng. Nghỉ ngơi một khắc sau, hai người
ngồi dậy xếp bằng vận khí điều tức đồng thời làm khô y phục.

“Tú Thường, rốt cuộc chúng ta cũng đã thoát hiểm rồi.” Vận khí điều tức

xong, Đoạn Vân Tụ tươi cười xán lạn nói.

“Ưh, đúng vậy a, lần này đại nạn không chết, chúng ta nhất định sẽ có

hậu phúc!”

“Uhm!” Đoạn Vân Tụ dùng sức gật đầu.

Hai người đi dọc theo dòng sông một đoạn rất dài mới nhìn thấy thôn

dân, vội vàng hỏi đường chạy về thành Nhạc Dương. Chạy tới trong thành
thì mặt trời đã ngã về tây. Gã sai vặt mở cửa ra thấy đúng là hai vị tiểu thư
mà cả phủ đi tìm suốt bảy ngày nay vẫn không gặp, liền vội vàng chạy đi
bẩm lão gia phu nhân.

Chỉ trong chốc lát, hai người đã gặp được Vi lão gia cùng Vi phu nhân.

Vi phu nhân lôi kéo tay Đoạn Vân Tụ nói: “Chúng ta rất lo lắng cho con,
mấy ngày nay chúng ta vẫn một mực tìm con cùng Diệp cô nương, chính là
ngay cả cái bóng cũng tìm không được, sợ các con xảy ra chuyện ngoài ý
muốn bị ác nhân ám hại a...” Dứt lời mắt đã ngấn lệ.

Đoạn Vân Tụ rất áy náy, rất muốn nói chút gì đó, cuối cùng lại chỉ nói

một câu: “Đã để bá phụ bá mẫu lo lắng...”

Vi lão gia ở bên cạnh ứng hòa nói: “Bình an trở lại là tốt rồi, bình an là

tốt rồi, nếu không, ta như thế nào hướng phụ mẫu con dưới cửu tuyền công
đạo đây...”

Đoạn Vân Tụ nói: “Bá phụ bá mẫu, để cho hai người lo lắng như vậy, Tụ

Nhi thật sự rất xin lỗi. Chính là lần này sự tình phát sinh quá đột ngột, con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.