HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 1056

Công Tôn còn đang thất thần, Tiểu Tứ Tử trong lòng đột nhiên ngẩng

mặt, nhẹ nhàng đẩy Giả Ảnh đang che dù giúp bọn họ ra, nói, “Tuyết rơi
rồi…”

Mọi người vốn đang nín thở chờ trận luận võ đều cả kinh, vừa nhấc

mắt, một màn kỳ cảnh bỗng xuất hiện trước mắt họ.

Màn mưa vốn đang trút xuống bỗng nhiên dừng lại…

Trong nháy mắt khi làn mưa dừng lại ấy, mọi sự thế gian cũng đều tựa

như đang đứng lại.

Mọi người vẫn đang nghi hoặc, vì sao bỗng nhiên lại có một khắc

“yên lặng” này, màn mưa đã giống như cát bị gió thổi bay, bỗng nhẹ lại…
Hóa thành màu trắng phất phơ tản đi.

Cùng lúc đó, gió nổi lên… Tuyết giăng đầy trời, đất trời đóng băng.

“Oa a!”

Đám người Liệt Tâm Dương ngay cả mưa cũng chưa từng thấy qua

ngạc nhiên đến kêu thành tiếng, bị một màu bạc mênh mông vô bờ ở trước
mắt làm cho rung động, bất giác vươn tay ra, thể nghiệm cảm giác băng
tuyết hòa tan trong lòng bàn tay.

Hướng về phía đài, Yêu Yêu run run cánh, Tiểu Lương Tử mở đôi mắt

to đen láy ngồi ở bên người nó, chăm chú nhìn chằm chằm vài bóng người
giữa trận tuyết bay, hai mắt sáng ngời…

Bọn Công Tôn chợt nghe Ân Hậu đang đứng cạnh mở miệng nói,

“Đến rồi!”

Ân Hậu vừa dứt âm, “Rào” một phát… Hướng gió biến đổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.