HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 1150

“Nhìn thấy gì?”

Công Tôn vốn vẫn đang không nói chuyện, im lặng nhìn chiến cuộc

bỗng quay sang hỏi.

“Máu.” Ân Hậu thản nhiên nói, “Mỗi người nó đã giết đều xuất hiện

trước mắt, Triệu Phổ cũng đánh giặc như ta, lúc này hẳn là mặt đất trước
mặt hắn đầy rẫy thi hài, hai tay dính đầy máu tươi, tất cả những chỗ từng
thụ thương lúc này đều xuất hiện lại trên cơ thể.”

“Vương gia từng bị trúng tên ở tay trái.” Trâu Lương cũng nói, “Cho

nên động tác tay trái của hắn mới nhìn không được lưu loát như thế?”

Ân Hậu cũng nhíu mày lại, nhìn Thiên Tôn trong cơn gió tuyết… Lúc

này, tuyết loạn che mắt, chỉ thấy tay áo trắng tung bay múa may cùng thanh
Hồng Minh Đao, thân ảnh quen thuộc đã mất kia tựa như đang ở cách đó
không xa.

Trong ký ức, đó là lần cuối cùng giao thủ cùng Yêu Vương, lời nói

của Yêu Vương như vẫn còn phảng phất bên tai, “Tất cả đều là nợ máu
ngươi gánh trên lưng, từ nay về sau là cơn ác mộng sẽ mãi bám theo ngươi,
những lệ quỷ này sẽ luôn tìm cơ hội kéo ngươi xuống địa ngục, ngươi có
thể giác ngộ mà đứng lên từ nơi vạn kiếp bất phục ấy không? Nếu không
phá được đao trận này, huyết sắc trước mắt ngươi sẽ mãi không tán đi, rồi
có một ngày, ngươi sẽ đọa nhập ma đạo, làm hại thiên hạ. Mà ta trước khi
chết đi, cũng sẽ kết thúc sinh mệnh của ngươi.”

Ân Hậu nhớ rõ, lúc ấy, mấy ngày liền trong khoảng không đều là

huyết sắc… Mà, lúc ông cùng Yêu Vương giao thủ, Thiên Tôn vẫn luôn
đứng cạnh bên quan sát, hẳn là lúc đó, y đã ghi nhớ bộ đao pháp này.

“Đao pháp này sư phụ con có thể giải không?” Tiểu Lương Tử hơi lo

lắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.