HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 1424

Nhìn lại, đầu ngựa vừa bị đá sai khớp không biết như thế nào đã trở lại

bình thường.

Lúc này con ngựa điên kia đã trở nên ngoan ngoãn, vừa rồi bị một

cước kia đá đến hai mắt trợn trắng, khó khăn lắm mới thở được, ngây ngốc
đứng một chỗ, lắc lắc cái bờm.

Lũ ngựa vừa phát điên chạy theo con ngựa kia đều đã ngừng lại, giậm

chân tại chỗ hoảng sợ, hơi thụt lùi lại phía sau.

Ngựa là loài động vật rất có linh tính, mấy vị tướng lĩnh của Triệu gia

quân hằng năm chinh chiến, đối với ngựa mà nói thì đã quá mức quen
thuộc. Người bình thường không khống chế nổi ngựa, nguyên nhân rất lớn
là trong lòng sợ hãi loài động vật có thể hình lớn này, mà sợ hãi thường đi
cùng với không tin tưởng. Không có ai tin tưởng chiến mã hơn đại tướng
trong quân, cũng không ai hiểu rõ các tập tính của ngựa hơn họ, ngay cả
chiến mã tính nóng như lửa họ còn có thể trị được thì mấy con bổn mã này
đương nhiên chỉ là chuyện vặt.

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường đều âm thầm bội phục, không phải

ngăn được xe ngựa là giỏi, nhưng muốn vừa không làm ngựa bị thương mà
dừng lại tất cả xe ngựa thì điểm này rất giỏi.

Triển Chiêu mỉm cười gật đầu, quả nhiên mỗi người trong Triệu gia

quân đều có năng lực...

Triển Chiêu đang tỏ vẻ khen ngợi thì Lâm Dạ Hỏa và Bạch Ngọc

Đường bên cạnh đều tiến lên một bước, vẻ mặt dường như là không thể tin
nổi.

Tiểu Lương Tử ngây người ngồi trên kỳ lân đá, há hốc miệng. “Xảy ra

chuyện gì vậy?!”

Triển Chiêu lấy lại tinh thần, cũng ngẩng đầu nhìn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.