HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 1501

“Bắt người cũng phải có chứng cứ.” Triển Chiêu đi đến ngồi xuống,

“Coi như thứ kia là động vật chứ không phải là người, nếu chỉ vì lý do
trong mấy cái bình đó ngâm thi thể mà phải bắt về thì kia chẳng phải Công
Tôn sẽ phải ngồi xổm trong tù trường kỳ sao?

Mọi người ngẫm lại, cũng đúng!

Triển Chiêu để Hồng Tề Thiên kể lại tỉ mỉ chuyện vừa mới nói khi nãy

về việc đã từng gặp qua quái vật nọ khi còn bé.

Vì khi còn bé Hồng Tề Thiên từng trúng độc sinh bệnh nặng nên có rất

nhiều chuyện đã không còn nhớ rõ nữa.

Mà hắn thỉnh thoảng sẽ mơ thấy ác mộng, trong mộng có một con quái

vật thật lớn hình người, bề ngoài của quái vật nọ không khác mấy so với
thứ mà Triển Chiêu bọn họ miêu tả.

Cho tới bây giờ Hồng Tề Thiên vẫn luôn cho rằng đó chỉ là một giấc

mộng, nhưng mới vừa rồi được Triển Chiêu nhắc tỉnh, hắn tự dưng nhớ ra
được một số chuyện cũ, cảnh tượng tựa như ảo mộng kia cũng trở nên rõ
ràng hơn rất nhiều.

“Năm đó khi Tông Tổ đến thôn của ta cũng giống như một gánh hát

bình thường, dựng lều ở.” Hồng Tề Thiên nhớ lại. “Cha ta vẫn luôn không
tin những gì mà Tông Tổ nói, mà đám người Tông Tổ đó cũng rất thần bí,
khu trại của họ được canh phòng cẩn mật, người ngoài đều không được
phép đi vào. Có một hôm mưa to, ta thừa dịp hỗn loạn mà lén chui vào
trong trướng bồng lớn nhất, muốn xem thử rốt cục họ đang che giấu bí mật
gì. Lúc đó là buổi tối, trong trướng bồng có đốt đèn, sau khi ta đi vào thì
ngửi thấy một cái mùi tanh tưởi kỳ quái, rồi ta nhìn thấy một cái bóng đang
chuyển động phía sau bình phong... chẳng mấy chốc thứ kia đi ra, cư nhiên
là một con quái vật cao lớn hình người, giống hệt như những gì các ngươi
vừa miêu tả, trên người quấn rất nhiều băng vải, đầu nặng thân nhẹ, hình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.