HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 1612

Hai người này, đúng là Ân Hậu, cùng thiếu niên Triển Chiêu.

So với đôi sư đồ không đáng tin cậy Bạch Ngọc Đường cùng Thiên

Tôn luôn ồn ồn ào ào, một đôi tổ tôn này lại thật sự rất hài hòa, Tiểu Triển
Chiêu không chỉ có bộ dáng đáng yêu mà tính cách cũng như là áo bông
nhỏ tri kỷ, nắm chặt tay Ân Hậu không buông, không ngừng “ngoại công”,
“ngoại công” mà gọi, âm cuối của tiếng “ngoại công” kia còn hơi lên cao
giọng, mỗi lần Ân Hậu nghe một tiếng đều cảm thấy ngọt như ăn mật.

(*) Áo bông nhỏ tri kỷ là từ mà các bà mẹ TQ hay gọi con mình.Thật

ra thì từ này mình thấy hay dùng cho con gái tại con gái ấm áp và ngọt
ngào hơn ^.^

Tuy dưới gối Ân Hậu có nữ nhi nhưng tính cách của Ân Lan Từ lại

thẳng thắn có chút khí khái như nam tử, độc lập còn sớm lập gia thất, Ân
Hậu luôn có cảm giác như khuê nữ nhà mình còn chưa kịp nuôi dưỡng đã
bị nữ tế bắt cóc mất rồi.

Cũng may đứa ngoại tôn này do Ân Lan Từ sinh cho ông lại đặc biệt

thân thiết, Triển Chiêu từ khi chào đời đã chẳng khác nào con mèo nhỏ mà
đặc biệt dính Ân Hậu, học cách gọi ngoại công còn sớm hơn là gọi cha
nương, Ân Hậu cưng chiều trong tay từ nhỏ đến lớn không buông.

“Ngoại công chúng ta đi mua ít bánh Trung Thu nhé?” Triển Chiêu

kéo Ân Hậu muốn chạy về phía trước, “Nghe nói điểm tâm của Mãn Ký
trong Khai Phong Thành là ngon nhất! Chúng ta đi mua bánh Trung Thu
hạt sen lòng đỏ trứng (2) đi, mấy vị di của con đều thích ăn!”

Ân Hậu vừa nghe thấy mấy chữ “bánh Trung Thu” liền kéo Tiểu Triển

Chiêu lại, “Nếu muốn mua bánh Trung Thu thì đến Long Phượng Đường
đi, bánh Trung Thu nơi đó không tồi đâu!”

“Long Phượng Đường?” Triển Chiêu tò mò, từ nhỏ hắn đã lập chí ăn

sạch mỹ thực trong thiên hạ, nhưng nhà Long Phượng Đường này ngay cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.