HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 1903

Ân Hậu gật đầu, “Khi Huyễn thị chết, sư phụ ngươi đã tự rút ra được

một chút kinh nghiệm. Cho nên đến chuyện của An Vân Khoát, sư phụ
ngươi chỉ cho An Vân Khoát một con đường dẫn đến kết cục nên có.
Nhưng mà An Vân Khoát lại lựa chọn một con đường khác, nhận lấy một
kết cục khác.”

Bạch Ngọc Đường gật đầu, thì ra nguyên nhân là như vậy.

“Cái đầu của sư phụ ngươi lại không nghĩ ra, rõ ràng hắn đã dùng

nhánh cây chỉ cho con kiến đi ngược chiều kia một con đường, vậy con
kiến kia vì cớ gì mà lại không đi chứ?” Ân Hậu khẽ thở dài một tiếng, “Sư
phụ ngươi hoàn toàn khác biệt, hắn mạnh như vậy, bên người lại không có
một ai có thể lưu lại, ta và Vô Sa ngẫu nhiên cũng sẽ có loại hoang mang
này. Có lẽ ngay cả bản thân An Vân Khoát cũng không rõ tại sao mình lại
lựa chọn như vậy, nhưng nếu thời gian quay ngược trở lại, lại cho An Vân
Khoát lựa chọn một lần nữa, bất luận là hắn hay Huyễn thị vẫn sẽ không
chùn bước mà đưa ra lựa chọn tương tự. Mỗi lần sư phụ ngươi gặp An Vân
Khoát đều sẽ hung hăng đánh hắn một trận, nhưng vẫn không thể thay đổi
được quyết định của An Vân Khoát. Chuyện này quả thật là Tiểu Khoát
không đúng, nhưng đúng hay sai đều là lựa chọn của bản thân hắn. Sư phụ
ngươi đích thực là đúng, hắn có lý do tức giận, An Vân Khoát cũng luôn
nhận sai, nhưng không thể thay đổi được kết cục.”

Bạch Ngọc Đường nghe xong câu chuyện, thật lâu không mở miệng

nói gì.

...

Từ trong nhà bếp cầm mấy cái bánh bao nóng hầm hập, Triển Chiêu đi

ra thì liền nhìn thấy Âu Dương Thiếu Chinh ủ rũ cùng với Long Kiều
Quảng nói liên miên cằn nhằn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.