HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 2257

Mọi người chợt nghe “rắc” một tiếng... không phải bia mộ bị vỗ hỏng,

mà là xoay tại chỗ hơn nửa vòng.

Theo bia mộ chuyển động, mộ phần lẻ loi phía sau lệch sang một bên,

cư nhiên mở ra một phiến cửa đá.

Cửa đá kia nhìn giống như cái hốc ngầm, vốn đây cũng không phải là

ngôi mộ khổng lồ gì, bởi vậy phía sau cửa đá cũng không có động quật gì
đáng nói mà chỉ giống như một ngăn tủ bình thường, bên trong cửa đá, có
một pho tượng đất.

Pho tượng kia không được phủ men, chỉ là một bức tượng bùn màu

xám trắng, bị hủy hoại không thôi, nhưng vẫn có thể thấy rõ bộ dáng, là
một nam tử trung niên, mang đấu bồng chắn gió thường dùng trên đại mạc,
dáng người khôi ngô, hơi có chút béo, mặt lớn cằm vuông, hai hàng ria
mỏng. Tương đối kỳ lạ chính là trên lỗ tai hắn đeo trang sức dài tới tận bả
vai, như là dùng sừng trâu điêu khắc, rất là kỳ lạ.

Bất quá pho tượng điêu khắc này không phải thần Phật cũng không

phải quỷ quái, chỉ là hình dạng của một người du mục phổ thông tại Tây
Vực... Vì cái gì lại ở trong ngôi mộ lẻ loi này?

Thiên Tôn cùng Ân Hậu đều nhìn pho tượng ngẩn người.

Bạch Ngọc Đường hỏi hai người, “Đây là chủ ngôi mộ này sao?”

Hai người nhất tề lắc đầu, tỏ vẻ —— chưa từng gặp người này, hai

người bọn họ cũng không biết pho tượng này làm sao mà chạy vào đây
được, lại còn có một hốc ngầm? Thật là lạ lùng!

“Dù sao nhất định không phải là chủ ngôi mộ làm đi, hẳn là người tạo

ra ngôi mộ làm.” Triển Chiêu hỏi Ân Hậu và Thiên Tôn người tạo ra ngôi
mộ này là ai, hai người liếc nhìn nhau, trăm miệng một lời trả lời, “Vưu
Hạo!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.