HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 3149

Bàng Phi: “Không vì những thứ này, vậy đọc sách là vì cái gì?”

Triệu Trinh khẽ mỉm cười: “Hắn a, chỉ là vui vẻ nhìn mà thôi, cũng

giống như người thích nghe hát, là một loại yêu thích.”

Bàng Phi gật đầu: “Cái này thần thiếp hiểu, cũng giống như thần thiếp

hay đánh đàn, mấy ngày không đánh sẽ khó chịu, không có chuyện gì sờ
giây đàn một cái cũng rất tốt.”

Triệu Trinh cười, “Bao khanh hôm đó cùng ta nói, hắn khi đó, trong

lúc vô tình xem qua một phần bao thư do Ngân Yêu Vương viết.”

“Thật không?” Bàng Phi kinh ngạc.

Triệu Trinh nói tiếp, “Lá thư này, là rất lâu rất lâu trước kia, Ngân Yêu

Vương viết cho một bằng hữu làm quan trong triều. Trong thơ nói một câu
chuyện không thể tưởng tượng nổi.”

Bàng Phi nhìn chằm chằm Triệu Trinh.

Triệu Trinh đối với nàng khẽ nhíu mày một cái: “Đã từng có một vị kỳ

nhân, bằng tay nghề của mình, làm ra một vương quốc..”

Bàng Phi sững sốt như vậy một hồi, có chút không dám tin tưởng:

“Làm ra một vương quốc?”

Triệu Trinh gật đầu: “Long đồ các có vị Đại học sĩ, kêu là Lưu Hiển

Nhạc, ngươi nghe qua không?”

Bàng Phi gật đầu: ” Vâng, đại tài tử Lưu Hiển Nhạc sao, thần thiếp có

máy bài đàn phổ do người ấy biên soạn.”

Triệu Trinh: “Mới vừa rồi Nam Cung cầm tới phần kia quyển trục,

chính là thư của Yêu Vương mà năm đó Bao khanh thấy. Lá thư này chính
là viết cho gia gia của Lưu Hiển Nhạc. Lão lưu gia thế đều làm quan to,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.