HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 632

Triển Chiêu nhịn một hồi cuối cùng vẫn không nhịn được, bèn đưa tay

bấm cái lỗ tai tròn vo của nó một cái.

Tiểu Tứ Tử nói với Triển Chiêu, “Miêu Miêu, nó gọi là Tướng Công

nha!”

Triển Chiêu nhìn trời.

Mọi người đỡ trán, Đường Tiểu Muội xem như lấy đúng tên rồi,

phỏng chừng ngoại trừ nàng ra không ai bằng lòng lấy gấu trúc này.

“Đại ca muội hồi trước đi về phía Nam, lúc trên đường trở về trên núi

Cửu Lĩnh thì gặp phải một nhóm sơn tặc.”

Triển Chiêu cau mày, “Cửu Lĩnh cách Thục Trung không xa, có người

dám động tới đoàn xe của Đường Môn sao?”

“Đúng vậy a!” Đường Tiểu Muội gật đầu, “Người cũng không ít, đại

khái khoảng hai ba trăm, võ công của đại ca muội mọi người cũng biết rõ.”

Tất cả mọi người gật đầu, đại sư huynh Đường Uyên của Đường Môn

là cao thủ trong cao thủ, có thể đả thương hắn không thể nào là sơn tặc bình
thường được

“Đại ca muội không giải quyết được hai trăm tên sơn tặc?” Lâm Dạ

Hỏa hiếu kỳ, “Sơn tặc nào có khả năng đánh đó?”

“Đám sơn tặc không quá lợi hại, Đại ca của muội và mấy vị sư huynh

đều giải quyết hết bọn họ, một số đã chết, một số còn lại thì trói lại chuẩn
bị đem về Thục Trung giao cho quan phủ.” Đường Tiểu Muội cau mày,
“Đại ca nói lúc đó có lẽ là chạng vạng, sắc trời rất u ám… Đột nhiên sương
mù của ngọn núi tràn ra, sau đó bọn họ lại cảm giác được một luồng nhiệt
phong(89)…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.