HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 668

một khi người ta đã đối mặt với chuyện đáng sợ nào đó lên đến đỉnh điểm,
thì người ta không còn lo ngại gì nó nữa.

Đường Tiểu Muội nhíu mày, “Ngươi nói lời này là có ý gì?”

Xương Bách Tuyền liếc nhìn Triển Chiêu một cái, “Đã bảo là ta chỉ đi

ngang qua thôi. Các ngươi đều ở đây, ta nào dám xằng bậy chứ!”

Triển Chiêu gật đầu, “Ngươi không chịu thành thật khai báo, mà nợ cũ

cũng được kha khá. Vậy để ta bắt ngươi về Khai Phong phủ, ngồi chừng
tám năm mười năm gì đó rồi thả ngươi ra!”

Lão đầu giật mình, oán niệm nhìn Triển Chiêu.

Triển Chiêu nhỏ giọng hỏi lão, “Nói hay không?”

Lão nhân ngậm chặt quai hàm, ý là – Tuyệt đối không thể nói. Một khi

đã phá luật thì không thể hành nghề tiếp được.

Triển Chiêu gật đầu, giơ tay chỉ vào chỗ ngồi bên trong.

Bạch Ngọc Đường khẽ lùi qua một bên, để lộ ra Triệu Phổ đang ngồi

phía sau.

Triệu Phổ liếc lão nhân một cái.

Xương Bách Tuyền sợ đến run rẩy, “Chao ôi… Cửu, Cửu Vương gia

cũng ở đây sao?”

Triệu Phổ cười cười với lão, “Không nói thì lát nữa ta hầm ngươi lên.”

Xương Bách Tuyền hiểu được tình hình lúc này của mình không tốt

lắm. Bị Triển Chiêu đưa vào đại lao, lão còn có thể tìm cách trốn ra. Nhưng
rơi vào tay Triệu Phổ thì lại khác, lão không thể chịu nổi mấy tầng hình
phạt của Triệu Phổ đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.