HACHIKO - CHÚ CHÓ ĐỢI CHỜ - Trang 33

chó chạy đến nằm bên chân ông chủ một cách đắc ý, cứ như nó vừa hoàn
thành nhiệm vụ vậy.

Một ngày mùa xuân khác, lúc ấy đã vào tháng Tư, khi ra khỏi nhà,

Hachiko bỗng trở nên đặc biệt hồi hộp và kích động khi nhìn thấy những
cái bóng dài rực rỡ sắc màu tràn ngập trên đường. Có hàng nghìn cái như
vậy, giống hệt những đám mây nhỏ đang làm vẩn đục màu xanh trong vắt
của bầu trời Tokyo. Thế là nó ngẩng đầu lên, đứng yên không động đậy, rồi
bắt đầu sủa. Giáo sư liền nói: “Người ta có thể nghe thấy tiếng chó sủa của
chú mày từ tận cung điện Hirohito đấy. Hachiko, không được sủa!”

Rồi chỉ tay nên những mái nhà, ông giải thích cho nó:

- Mấy cái đèn lồng cá chép bay trên hiên nhà này đều vô hại. Tất nhiên là

mày phải thích chúng rồi! Đang dịp lễ hội Kodomo đấy, biết không? Chúng
ta tổ chức lễ hội này để cầu cho lũ trẻ lớn lên khỏe mạnh. Kia là cá chép,
cái chép sông đấy, chúng bơi ngược dòng, như lũ trẻ ấy. Mày có thấy con
màu đen bay quanh đỉnh cây sào không? Nó đại diện cho người cha trong
gia đình. Đúng thế, con màu đỏ đại diện cho người mẹ và những con còn
lại là các con. Người ta làm thế để cầu thần linh phù hộ cho bọn trẻ lớn lên
khỏe khoắn và mạnh mẽ.

Họ đi tiếp đến công viên Yoyogi, vừa thả bộ, giáo sư vừa lẩm bẩm một

bài hát dân dã:

Hoa anh đào, hoa anh đào,

Trên những rặng núi, khắp các vùng quê,

Trải dài ngút mắt.

Tới công viên, mê đắm khi thấy mùa mới đã tràn về sau những đợt lạnh

giá khắc nghiệt của mùa đông, giáo sư cất tiếng hát vang:

Như sương, mây bung nở

Ôm ấp lấy thân, cành

Mau đi nhanh! Đi nhanh!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.