HACHIKO - CHÚ CHÓ ĐỢI CHỜ - Trang 40

7.

Đại học Tokyo tháng 8 năm 1925

N

ăm đó, mùa đông trôi qua nhanh, không có tuyết, mưa hay cơn gió to

nào thổi được tấm bạt che cửa hàng bánh của bà Shuto, của bà bán cá
Fujiwara hay của cửa hàng ông Matsumoto, cũng như ngăn cản được
Hachiko đến đón ông chủ trước cửa nhà ga vào lúc năm rưỡi chiều. Dường
như lông của nó dựng đứng lên khi nhìn thấy giáo sư bước xuống thang và
nó giơ lưng ra để nhận được vài cái vỗ nhẹ của ông. Thỉnh thoảng ông chào
nó:

- Hachiko, cậu bé ngoan. Chú mày nhớ ta lắm hả?

Sau một mùa xuân dịu êm, những đợt nóng của mùa hè sẽ sớm ập đến,

theo như báo chí dự báo là sẽ rất khủng khiếp, vì nhiệt độ có thể tới bốn
mươi độ. Bởi vậy, một buổi chiều, giáo sư Ueno nhìn Hachiko rồi nói:

- Khéo năm nay mình phải đi biển sớm hơn mới được. Có thể ta sẽ mang

mày đi cuối tuần tới. Mày thấy sao?

Có lẽ Hachiko hiểu những lời nói đó, vì đột nhiên nó đứng dậy chạy

vòng tròn giữa sân, thế là bà Yaeko hét lên từ trong bếp:

- Ông làm gì vậy, ông giáo sư? Sao ông lại thay đổi như thế?

Chuyển đi biển Kokomura như giáo sư đã hứa bị hoãn lại vì ông nhận

được một nhiệm vụ cao cả, đó là làm diễn giả trong một buổi hội thảo quan
trọng ở Todai. Cũng vì vậy mà ông phải nhốt mình giữa đống sách vở, giấy
tờ trong suốt bốn ngày.

Hachiko đã đến nhà giáo sư Ueno được một năm rưỡi. Nó đã lớn và cao

bằng một chú chó trưởng thành. Trong suốt một năm rưỡi đó, nó liên tục
theo ông chủ mỗi sáng đi bắt tàu, và vào đúng năm giờ mười lăm mỗi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.