HAI CHẬU LAN TỐ TÂM - Trang 129

Ông Chánh mỉm cười :

- Được rồi bên nhà bà Thịnh vừa trúng một con heo mắc kẹp đấy lão ơi

!

Huệ ngỡ thật, vui vẻ hỏi cha :

- To nhỏ, cậu ?

Ông Chánh bỗng cười phá lên :

- To lắm. Bốn đòn khiêng. Nhưng… là con heo hai chân, con heo

người. Một thằng cha bên xóm lén nhổ trộm sắn. Đói này thì chúng đâm
loạn, bất kể liêm sỉ. Có thế chúng mới chừa bớt chứ.

Nghe câu chuyện « con heo người » của ông Chánh vừa kể, tự nhiên

lão Nam cảm thấy khó chịu và bất nhẫn trong lòng. Biết chủ không còn chú
ý đến mình, lão lẳng lặng trở xuống nhà dưới rồi băng qua sân gạch, đi
thẳng qua phía cổng. Lão vừa đi vừa hình dung cái cảnh một con người bị
mắc kẹp heo rừng, tưởng tượng đến nỗi kinh hoàng sảng sốt, đau đớn, khổ
sở của một kẻ bần cùng vì đói, làm liều, biết mình sắp bị bắt quả tang mà
không ngã thoát, rồi lão lại nhớ đến những cái kẹp sắt chính tay lão đã đặt
theo lời chủ dặn. Lão rùng mình và thầm mong cho đừng ai mắc phải, cầu
sao heo rừng đến sớm để rước tai họa cho những con « heo người » mà lão
tin là không hiếm giữa cái tình hình đói kém này… Đồng thời với mối
thương tâm, lo ngại, lão Nam còn có những cảm nghĩ mơ hồ là lạ. Tâm não
của lão dường như đang bị quấy động bởi một cái gì mà chính lão cũng khó
nhận ra cho rõ. Lão Nam giúp việc cho nhà ông Chánh đã trên hai chục năm
trời. Mỗi năm lão chỉ được nhận vài chục ang lúa để bù đắp lại cái công
thức khuya dậy sớm và làm lụng quần quật suốt ngày như một con vật, hết
công việc đồng áng đến công việc trong nhà. Bà Chánh lại là hạng người
kim chỉ, gắt chặt, nên tiếng là ở với nhà giàu, sự ăn uống của lão cũng rất
kham khổ nếu không có Huệ. Nhưng cũng như những người dân quê mộc
mạc, chất phác đã quá quen với những bất công mà tầng lớp họ phải chịu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.