HAI CHẬU LAN TỐ TÂM - Trang 133

những bụi sắn bị nhổ trốc cả củ mà với sức người mạnh khỏe lúc thường,
đào bới bằng cuốc xuổng vẫn thấy khó khăn. Không ! Không thể như thế
được. Thà lão chịu chủ la rầy, khiển trách hay làm gì đó thì làm, còn hơn là
đang tâm xua đẩy kẻ khốn khó vào cái tình trạng thảm khổ như vậy để
mang lấy tội ác. Lão vội rút tay lại, buông thõng xuống, lắc đầu thở dài rồi
đứng yên há mồm, nhìn kẻ kia đang thất thểu lê bước tiến dần vào phía
trong sân. Tuy đã biết trước là sẽ có chuyện chẳng lành xảy ra, lão vẫn giật
mình đánh thót lên khi nghe những tiếng chó sủa gắt gỏng, tiếng kêu hoảng
hốt của gã đàn ông, xen lẫn tiếng thét hỏi dập dồn của ông Chánh từ phía
sau dãy cửa bàng khoa :

- Lão Nam ! Lão Nam đâu rồi ! Cái gì mà ồn vậy ?

Chạy vội về phía người đàn ông vừa ngã chúi xuống sân gạch sau một

hồi quay quắt luống cuống giữa một bầy sáu con chó dữ, lão Nam vừa cúi
xuống đỡ hắn ngồi lên, vừa đáp :

- Dạ, có người bị chó cắn.

- Ai ? Người nào ?

- Dạ, dạ thưa ông, một người đói vào xin.

Vừa nghe thế, ông Chánh đã cười gằn rồi quát lên giật giọng, giữa

những tiếng gầm gừ của bầy chó đang chạy tản ra trong sân gạch :

- Đồ khốn ! Đồ ăn mày ! Ngu đến nước thế thì thôi. Giờ này mà cổng

ngõ chưa đóng là nghĩa làm sao ? Thằng cha này thật đáng đánh quá.

Ông Chánh quát tháo chưa dứt lời thì bà Chánh đã thét lên the thé :

- Tao đã bảo mà ! Tao đã bảo phải đóng cổng ngõ từ sớm kia mà ! Có

chịu nghe đâu. Ai có trời đã tối như thế này rồi mà còn để cái quân ấy rúc
vào được thì thật là ngu hết chỗ nói. Đuổi nó ra ngay, rồi đóng ngõ đi,
không có mày chết với tao. Già chừng nấy tuổi mà còn ngu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.