HAI CHẬU LAN TỐ TÂM - Trang 191

thực đã làm an thỏa được vong linh người chết thì chính phải là những giọt
nước mắt của chúng.

Điện đường bật sáng từ lâu. Tôi bương bả mà đi, xem như trễ phút nào

là có lỗi lớn với tình bạn phút ấy. Đến nơi, tôi vào ngay nhà bà Tư. Vừa tới
đầu sân, tôi bỗng dừng lại, vì nghe có những tiếng cãi nhau từ bên trong
đưa ra :

- Đêm nay chắc là anh Lộc xuống.

- Không phải, anh Lợi chứ. Anh Lộc xuống đêm thứ ba kia mà.

- Nhưng anh Lộc hứa xuống đây nữa.

Tôi nhận rõ giọng nói của Liên – con gái bà Tư – ở câu sau cùng. Qua

khung cửa sổ, tôi thấy Liên đang ngồi cúi mặt xuống, tẩy một vết mực trong
vở. Theo những cử động của bàn tay, đầu và mình Liên cũng rung chuyển.
Mái tóc bỏ xoã từ hai vai trụt lần ra phía trước, phủ kín cả mặt. Liên làm
công việc này một cách vội vàng và bảo Nam, một em bé độ mười ba tuổi,
đứng bên cạnh :

- Thằng em tao nó ác quá. Lấy vở người ta xem rồi làm bẩn thế này.

Lát nữa, anh Lộc anh ấy cự cho chết. Tẩy nhanh chứ không thì anh ấy
xuống bây giờ. Tao lo quá Nam ạ.

Trong số học sinh lớp này, Liên lớn hơn cả. Nàng vừa được mười sáu

tuổi, ở cái Tết vừa qua. Nhà nghèo, cha chết sớm, sống với mẹ già, Liên
phải chật vật vì công ăn việc làm, nhưng lại rất ham học. Đêm về, lúc rảnh,
Liên thường tìm đủ cách để học thêm. Nhờ Lợi và Lộc bày vẽ ngay từ lúc
còn trọ ở nhà này, Liên lại thông minh, chăm chỉ, nên sức học của Liên hiện
đã tương đương với lớp nhất. Liên rất vui tính. Không đẹp lắm, nhưng Liên
lại rất có duyên. Một thứ duyên thầm kín, quyến rũ. Nhí nhảnh nhưng thuỳ
mị, dịu hiền và nhút nhát như một con thỏ bạch, Liên được Lợi, Lộc cũng
như tôi thương yêu như một cô em gái. Những dịp gần gũi, chúng tôi hết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.