HAI CHẬU LAN TỐ TÂM - Trang 229

những ba hôm vắng mặt không để tiền để gạo gì lại nhà :

- Bẩm bà, làm gì có cái ăn. Tiền gạo và chợ đã hết từ hôm mồng năm

kia.

- Ừ nhỉ ! Thế mấy hôm tôi đi vắng thì ở nhà làm thế nào ?

- Dạ khổ hết chỗ nói. Ngày đầu tiên còn mượn được bên bà Phán mấy

lon tấm nhưng qua mấy hôm sau phải nhịn đói. Mẹ với ông Chột đói nằm
bẹp mỗi người một nơi kia. Trông bà dài cả cổ.

Bà Thị làm thinh, cặp mắt đầy vẻ tư lường. Bà uống xong bát nước rồi

bảo vú già :

- Vú ra tìm gọi một gánh hến vào đây.

Lại một lần nữa vú già phải ngạc nhiên. Mụ tưởng mụ đã nghe lầm vì

bà Thị thì có đời nào mà thèm ăn những món tồi tàn ấy. Đã có một lần, thấy
vú già ăn cơm hến, bà Thị cầm lấy bát ngửi thử rồi rùng mình và nhăn mặt
lại. Bà ấy đã gớm đến thế thì chẳng lẽ hôm nay bà ấy lại ăn. Hay là bà Thị
bảo gọi cho bà cụ, ông Chột và mụ ăn cũng nên. Mụ vú cũng không tin như
thế vì có lẽ nào lại như thế được. Bỏ đói người ta ba bốn hôm trời, bây giờ
có tệ ra nữa là cũng cho được một chén cháo hoa hay một vài lưng cơm,
chứ chả nhẽ đã mệt lả cả người mà còn cho ăn hến thì còn ăn làm sao, mụ
bèn hỏi lại :

- Bẩm bà kêu hến ?

- Thì bảo kêu hến chứ kêu gì ? Điếc à ? Mới đói có hai hôm đã lãng tai.

Mụ vú bị chủ mắng, lủi thủi đội nón ra đi. Một lúc sau mụ trở về với

một người đàn bà quẩy gánh hến nước theo sau. Khi mụ vào nhà bà Thị bảo
nhỏ :

- Vú xuống lấy cái bát kiểu lớn bảo nó làm cho tôi một bát, bỏ khá cơm

vào. Vú có ăn thì mua mà ăn rồi gọi mẹ ấy với ông Chột dậy cho mỗi người
một bát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.