HAI CHẬU LAN TỐ TÂM - Trang 247

Và bây giờ đây, Giám Khôi thích chí cười híp cả mắt lại, Rượu ngon

quá, cá béo quá, mà trăng thì sáng, mà gió thì mát, mà trà thì thơm, mà Thu
Thủy thì lại đẹp, đẹp lắm. Chỉ còn thiếu cái tiếng đàn của hắn và cái giọng
hát của ả ca nhi kia nữa là cuộc vui rất đỗi toàn vẹn. Hắn liền đem đờn ra,
dạo lên vài câu rồi bảo Thu Thủy :

- Bây giờ bắt đầu lưu thủy, đằng ấy phải hát cái bài : Xem thiên thai

phong cảnh… nớ thì nghe mới thú. Phải không ông Dương, ngồi giữa
khoảng nước trời, trăng gió lại có rượu nồng, người đẹp thế ni, hát bài đó
nghe mới đúng.

Tiếng đàn tiếng hát liền nổi lên. Nằm mà nghe cái giọng hát mê hồn

của Thu Thủy hòa lẫn với tiếng đàn tình tứ của giám Khôi vừa thâm trầm
vừa réo rắt, êm ái nổi lên trong cái tĩnh mịch của đêm khuya, giữa khoảng
trời nước, ông thầy Dương thấy tâm hồn như đang chơi vơi giữa muôn từng
thanh khí, bèn lim dim cặp mắt lại, cầm chiếc quạt gõ mạnh vào mạn
thuyền mà đánh nhịp. Và khi bản đàn vừa dứt, ông ngồi nhỏm lên :

- Hay quá ! Nghe thú quá ! Chơi chớ đàn nguyệt mà đàn như xừ Giám

thì ít kẻ bì kịp. Mà Thu Thủy hát cũng đã thiệt mùi. Xuống mấy chỗ Động
tiên đào… Rượu đôi hồ… ấy là giỏi tuyệt. Mình nghe mình lụy đi đó. Nghỉ
hút một điếu thuốc chơi đã, xừ Khôi.

Khôi bò qua, nằm xuống bên bàn đèn và trong lúc chờ trưởng Tước

tiêm thuốc, hắn nói :

- Hay thì hay đấy nhưng kể cũng còn thua ông thân tôi thuở trước. Đến

ông ấy đàn thì phải biết, không còn biết cách gì tả hết cái hay. Đàn thì đàn
theo chính bản, ít cần dặm như bọn mình bây giờ, mà nghe sướng tai vô
cùng. Nội cái nước nhấn của ông ấy cũng đủ thần tình rồi. Đàn gì cũng hay,
nhất là đàn nhị. Mà cái tính bố cũng kỳ lắm, một đời chỉ thích bịt ống đàn
nhị bằng da kỳ-đà. Lỡ có thủng thì bố treo đàn lên chớ nhất định là không
chịu bịt da trăn, da trâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.