HAI CHẬU LAN TỐ TÂM - Trang 9

TÌNH NGƯỜI

NÉN hương Thuận vừa thắp và cắm vào một góc xe, lúc ở nhà xác ra

đi, ngún cháy nhanh đến muốn bật thành lửa ngọn. Những tia khói trắng
vừa thoát khỏi các đầu hương, chưa kịp vươn lên đã phải quầng theo gió
sớm, rạt rạt tỏa ngược lại phía sau, tan vội đi trong thanh khí ban mai. Thật
chỉ có nén hương và khói hương tan vội đã mang lại cho cuộc tiễn đưa thầm
lặng này một ít ý vị, màu sắc tang khô mà thôi. Cảnh trời sớm nay đẹp một
cách tàn nhẫn, với nền trời màu lam cao vút và tiếng chim vui reo không
ngừng, trên những cành xanh tươi mướt có ánh nắng vàng lộng lẫy xuyên
qua. Bác Cẩm – ông lão kéo xe –, thì vô tình, thản nhiên làm sao. Tiếng
bánh xe nghiến cát, sỏi sào sạo, tiếng chuyển mình của thân xe chẳng hề
góp vào cho cuộc tiễn đưa một âm điệu u buồn nhỏ nhặt nào. Cỗ quan lại
trần truồng quá. Trên chiếc xe vận tải cũ kỹ này, nếu không có nén hương
bùi ngùi buồn tỏa khói thơm, và cái dấu hồng-thập-tự đỏ dính bên xe, khách
qua đàng rất có thể lầm nó với một chiếc hòm mới mua còn trống rỗng
trong lòng. Nhưng rồi cái mùi vị tang khô của nén hương mang lại như
cũng muốn tan nốt theo câu nói của bác Cẩm, sau một đoạn đường :

- Lên chợ, tao còn phải ghé lại đã.

Thuận ngạc nhiên :

- Để làm gì bác ?

- Hừ, khéo hỏi thì thôi. Sáng nay « làm xác » cũng tao, rồi chuyên chở

cũng tao. Túi bụi từ sớm đến giờ, đã có gì trong bụng đâu. Phải ghé lại chợ
ăn bát mì đã. Với lại, kéo những ngữ này mà không có rượu thì... chịu sao
được. Bận nào đi, tao cũng phải uống năm ba trự. Lệ thường mà.

Rồi với cái giọng bông đùa, bác nói vọng vào cỗ quan như nói với một

người còn sống :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.