HAI KINH THÀNH - Trang 13

− Miễn nhanh là được, thưa ông.
Lorry mở tờ giấy ra xem dưới ánh sáng ngọn đèn xe thư gần bên;

ban đầu đọc thầm, sau đó đọc to:

− “Chờ tiểu thư ở Dover.” Rất ngắn, thấy chưa. Này, Jerry, nhắn lại

họ phúc đáp của tôi là “Hồi Sinh.”

− Phúc đáp quái quỷ gì mà nạ nùng vậy,

*

- trên yên ngựa, Jerry giật

mình thốt lên, giọng khản đặc hơn bao giờ hết.

− Cứ nhắn lại như thế là họ sẽ biết tôi đã hiểu tin nhắn này rõ ràng

như là chính tôi viết ra vậy. Thượng lộ bình an! Tạm biệt!

Dứt lời, vị khách mở cửa xe bước lên; lần này không hề có trợ giúp

của những người đồng hành, hai vị kia trong xe đã mau lẹ giấu kín
đồng hồ, ví tiền trong đôi ủng, và bây giờ đang giả vờ ngủ. Ý đồ của
họ rõ ràng là không dây dưa làm chi cho sinh chuyện phiền phức.

Chiếc xe thư lại ì ạch lăn bánh, sương mù cuồn cuộn bao trùm dày

đặc hơn khi cỗ xe bắt đầu xuống dốc. Người hộ tống liền cất khẩu
súng nòng loe vào thùng vũ khí, rồi sau khi kiểm tra số vũ khí trong
thùng và mấy khẩu súng ngắn bổ sung đeo ở thắt lưng, ông ta xem lại
chiếc thùng nhỏ hơn nằm dưới chỗ ngồi, trong đó là mấy dụng cụ thợ
rèn, vài cây đuốc, và một hộp đựng đồ đánh lửa. Ông ta phải trang bị
đầy đủ mọi thứ, phòng khi những ngọn đèn xe thư bị thổi tắt ngóm -
chuyện thỉnh thoảng cũng xảy ra - thì ông chỉ việc chui vào trong xe,
giữ đá lửa và mớ que mồi tránh xa rơm rạ

*

, là thắp sáng lại đèn khá an

toàn và dễ dàng trong vòng năm phút (nếu may mắn).

− Tom! - Tiếng người hộ tống khe khẽ gọi qua nóc xe.
− Ơi, Joe.
− Anh có nghe cái lời nhắn đó không?
− Có, Joe.
− Có hiểu gì không, Tom?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.