HAI KINH THÀNH - Trang 152

Lạp và La-tinh đường đường đi thẳng qua cửa nhà đoan. Thời gian
còn lại anh ở London.

Và thế, từ những ngày luôn là mùa hè trong vườn Địa đàng cho đến

khi chuyển thành mùa đông của trần gian sa ngã, thế giới của trang
nam tử ấy chỉ đi theo một đường chuyên chú, đường của Charles
Darnay - đường đến trái tim một người phụ nữ.

Anh đã yêu Lucie Manette từ giờ phút tính mạng anh lâm nguy.

Chưa bao giờ anh nghe được âm thanh nào dịu dàng và đáng yêu như
tiếng nói cảm thông của nàng; chưa bao giờ anh nhìn thấy dung nhan
nào xinh đẹp nhân hậu như nàng khi Lucie nhìn anh đang đứng bên rìa
huyệt mộ đã đào sẵn chực chờ. Song anh vẫn chưa lần nào bày tỏ tình
ý; vụ ám sát một năm trước ở lâu đài hoang vắng bên kia bờ biển sóng
cồn và những dặm đường lê thê cát bụi - tòa lâu đài đá sừng sững giờ
chỉ là giấc mộng mịt mờ - và anh vẫn chưa hề, dù chỉ một lời, thổ lộ
lòng mình với Lucie.

Anh có lý do để im lặng; anh biết quá rõ. Rồi đến một ngày hè khi

anh lại về đến London sau công việc giảng dạy đại học, Darnay rẽ vào
góc phố bình yên ở Soho, quyết tìm cơ hội bộc bạch tâm tư với bác sĩ
Manette. Hôm đó là một ngày cuối hè và anh biết Lucie sẽ ra ngoài
cùng chị Pross.

Anh thấy bác sĩ đang đọc sách ở ghế bành bên cửa sổ. Nguồn sinh

lực tưởng đâu cùng kiệt vì chống chọi với thời đau khổ xưa đã dần dà
phục hồi. Ông bây giờ đúng là một người đầy sức sống, có mục đích
kiên định, quyết tâm mạnh mẽ, và hoạt động hăng hái. Nguồn sinh lực
ấy có lúc cũng đột ngột tiêu hao như đã thấy trong thời gian đầu hồi
phục của ông; song những cơn suy sụp ấy cũng không xảy ra thường
xuyên và ngày càng hiếm.

Ông đọc nhiều, ngủ ít, chịu thương chịu khó, và lúc nào cũng vui

vẻ. Thấy Charles Darnay bước vào, ông bỏ cuốn sách sang một bên và
chìa tay ra bắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.