HAI KINH THÀNH - Trang 167

Trên đường đi ngang Ngân hàng Tellson, do Stryver vừa có gửi tiền

ở đó, vừa có quen ông Lorry là người thân thiết với cha con Manette,
anh ta nảy ra ý định đi vào nhà băng để tiết lộ cho vị này biết viễn
cảnh tươi sáng ở chân trời Soho. Thế là anh ta xô cánh cửa cọt kẹt ra,
nhào xuống hai bậc cấp, băng qua hai ông thu ngân già khú đế, rồi sấn
sổ đi vào căn buồng ẩm mốc phía sau nơi ông Lorry ngồi với mấy
cuốn sổ to tướng có kẻ cột ghi số, bên ô cửa sổ bắt song sắt thẳng
đứng cứ như khung cửa cũng là tờ giấy kẻ cột kế toán và mọi thứ dưới
những tầng mây này đều là các khoản tiền.

− Xin chào! - Stryver nói. - Ông khỏe không? Mong là ông mạnh

giỏi!

Stryver có đặc điểm nổi bật là lúc nào anh ta cũng có vẻ quá lớn lao

ở bất kỳ không gian, nơi chốn nào. Anh ta quá lớn lao đối với Tellson
tới mức những nhân viên già ở các góc xa phải ngẩng lên nhìn với ánh
mắt phản đối như thể họ bị anh chèn ép vào tường. Còn chính Ông
Chủ đang uy nghi đọc báo ở tít trong cùng cũng phải khó chịu hạ tờ
báo xuống cứ như đã bị Stryver húc đầu vào bụng.

− Chào ông Stryver. Ông mạnh khỏe chứ? - Ông Lorry ý tứ đáp lại

bằng giọng điệu mẫu mực mà ông thường sử dụng trong những hoàn
cảnh như thế này. Cái cách ông bắt tay cũng đặc biệt, chỉ thấy khi
nhân viên Tellson bắt tay khách hàng trước mặt Ông Chủ - kiểu bắt tay
chối bỏ bản thân, chỉ đại diện cho Tellson và Hội đoàn mà thôi.

− Tôi giúp gì được cho ông đây, ông Stryver? - Ông Lorry hỏi theo

kiểu nghề nghiệp.

− Ồ, không, cảm ơn; đây là thăm hỏi cá nhân thôi, ông Lorry; tôi có

chuyện riêng muốn nói cùng ông.

− Ôi vậy à! - Ông Lorry nghiêng tai về phía khách trong lúc ánh

mắt lạc hướng về phía Ông Chủ đằng xa.

− Tôi đây, - Stryver vừa nói vừa tự tin chống hai tay lên cái bàn

giấy vốn to gấp đôi loại bình thường nhưng vẫn hóa ra nhỏ bé trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.