HAI KINH THÀNH - Trang 168

Stryver lớn lao, - tôi đây sắp cầu hôn với người bạn nhỏ dễ thương của
ông, tiểu thư Manette đó, ông Lorry.

− Ôi chết tôi! - Ông Lorry kêu lên, tay xoa cằm, mắt ngờ vực nhìn

vị khách.

− Sao lại chết tôi? - Stryver lùi lại. - Hay là chết ông? Ý ông là sao,

ông Lorry?

− Ý tôi là, - con người của công việc kia đáp, - tất nhiên là thân

thiện và tán thưởng, ý tôi là điều đó vô cùng xứng đáng với ông, và...
tóm lại, ý tôi là mong ông đạt được mọi điều mong muốn. Nhưng...
thật tình mà nói, ông Stryver... - ông Lorry ngừng lời rồi lắc đầu nhìn
khách một cách hết sức kỳ cục, như thể ông bắt buộc phải nói trái với
ý mình, - ông biết rõ là ông hết sức quá lớn lao mà!

− Hừ! - Stryver hùng hổ đập tay xuống bàn, mắt mở to và hít thở

một hơi thật mạnh. - Ông Lorry, tôi mà hiểu được ông muốn nói gì thì
treo cổ tôi đi!

Ông Lorry chỉnh lại hai bên tai bộ tóc giả rồi cắn vào đầu lông của

cây bút lông ngỗng.

− Mẹ kiếp! - Stryver nhìn chằm chằm - Thế tôi không xứng à?
− Ôi chết, có chứ! Có chứ! Ồ, ông thích hợp lắm! - Ông Lorry nói. -

Ông mà không thích hợp thì còn ai thích hợp.

− Thế tôi không thành đạt à? - Stryver lại hỏi.
− Ồ! Ông mà không thành đạt thì còn ai thành đạt, - ông Lorry đáp.
− Và còn thăng tiến nữa?
− Thăng tiến thì ông khỏi nói, - ông Lorry mừng vì được dịp thừa

nhận thêm lần nữa, - không ai có thể nghi ngờ diều đó.

− Vậy ý ông là cái quái gì chứ, ông Lorry? - Stryver hỏi, lúng túng

thấy rõ.

− Chà! Tôi... Bây giờ ông định tới đó phải không? - Ông Lorry hỏi.
− Tới ngay! - Stryver nắm tay đấm xuống bàn.
− Vậy thì nếu tôi là ông, tôi nghĩ là mình sẽ không đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.