HAI KINH THÀNH - Trang 210

hồng lên khăn trùm đầu, chị ta nhìn người mới đến.

Thật lạ. Ngay lúc chị Defarge cầm bông hoa lên, khách khứa bên

trong liền ngừng chuyện tán gẫu và lần lượt đi ra khỏi quán.

− Xin chào bà, - người lạ lên tiếng.
− Xin chào ông.
Chị ta nói to, rồi vừa nói thầm với chính mình vừa tiếp tục đan: “A!

Xin chào, tuổi chừng bốn mươi, cao khoảng một mét bảy lăm, tóc đen,
nhìn chung mặt mũi khá điển trai, da ngăm, mắt đen, mặt gầy, dài, da
vàng bủng, mũi khoằm chứ không thẳng, đặc biệt hơi vẹo qua phía má
trái nên trông gương mặt có vẻ hiểm độc! Xin chào, mọi người!”

− Xin vui lòng cho tôi một ly nhỏ cognac lâu năm, và một ly nước

mát, thưa bà.

Chị ta lịch sự phục vụ khách.
− Rượu cognac này tuyệt quá, thưa bà!
Lần đầu tiên mới có người khen như thế và chị Defarge thừa biết

nguồn gốc của thứ rượu này nên đâu có tin. Dù vậy chị ta cũng cảm ơn
lời khen rồi đan tiếp. Người khách nhìn những ngón tay lẹ làng của bà
chủ quán một hồi rồi nhân cơ hội này quan sát chung quanh.

− Bà đan giỏi quá.
− Tôi quen rồi.
− Hoa văn lại đẹp nữa!
− Ông nghĩ vậy à? - Chị ta mỉm cười nhìn khách.
− Chắc chắn. Cho tôi hỏi đan làm chi vậy?
− Cho vui thôi, - chị nói, mắt vẫn nhìn, miệng vẫn cười, những ngón

tay vẫn thoăn thoắt.

− Chứ không để làm gì sao?
− Còn tùy. Biết đâu có ngày cần tới. Nếu cần tới... Chà, - chị thở

một hơi rồi lắc đầu như vừa làm duyên vừa tỏ ra nghiêm nghị, - thì tôi
dùng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.