HAI KINH THÀNH - Trang 292

Trưởng dịch trạm đứng chắn giữa hắn ta và yên cương của Darnay

(rõ ràng đây là đích nhắm của tên thợ đóng móng kia), rồi lên tiếng
xoa dịu:

− Để hắn yên; để hắn yên! Paris sẽ xét xử hắn.
− Xét xử! - Tay thợ đóng móng ngựa vừa lặp lại vừa vung cái búa. -

A! Và xử tội hắn phản bội. - Nghe thế đám đông lại rống lên tán đồng.

Darnay ngăn trưởng dịch trạm lại - ông ta đang quay đầu ngựa của

anh kéo vào sân (còn nhà ái quốc say rượu cứ ngồi điềm nhiên trên
yên nhìn ngó với sợi dây thừng quấn quanh cổ tay) - tiếng huyên náo
vừa lắng xuống là anh nói ngay:

− Các bạn, các bạn đã lầm hoặc các bạn không hiểu rõ. Tôi không

phải kẻ phản bội.

− Hắn nói láo! - Gã thợ kia la lên. - Hắn đã thành kẻ phản bội kể từ

khi có sắc lệnh. Tính mạng của hắn đã thuộc về nhân dân. Tính mạng
đáng nguyền rủa của hắn không còn là của hắn!

Ngay lúc Darnay nhìn thấy ánh mắt đám đông sôi sục thù hằn và chỉ

chốc nữa thôi họ sẽ lao vào anh thì trưởng dịch trạm đã kéo ngựa vào
trong sân, hai người hộ tống theo sát hai bên sườn, và trưởng dịch
trạm đóng chặt, cài chắc hai cánh cổng nặng nề. Tên thợ đóng móng
nện một búa vào cánh cổng, và đám đông càu nhàu tức giận; nhưng
chỉ có thế.

− Người thợ kia nói đến sắc lệnh nào vậy? - Darnay hỏi trưởng dịch

trạm khi anh đứng trong sân cạnh bên ông ta và cảm ơn.

− Đúng đó, sắc lệnh phát mãi tài sản của người lưu vong.
− Thông qua lúc nào?
− Ngày mười bốn.
− Ngày tôi rời Anh quốc!
− Ai cũng nói thế nhưng đó chỉ là một trong nhiều sắc lệnh, sẽ còn

nhiều sắc lệnh khác... nếu không phải là đã có rồi, sắc lệnh cấm người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.