HAI KINH THÀNH - Trang 347

− Nói ông ta đi ra ngoài luôn, - Solomon đáp. - Ông ta tưởng tôi là

ma hay sao?

Cứ nhìn vẻ mặt Cruncher thì quả như vậy. Nhưng Cruncher không

nói một lời và chị Pross, cố ngăn dòng lệ, lục tìm trong đáy túi loay
hoay trả tiền rượu. Trong lúc đó, Solomon quay sang những người
khách trong quán Brutus de l’Antiquité, và đưa ra vài lời giải thích
bằng tiếng Pháp khiến tất cả trở về vị trí cũ và những quan tâm cũ.

− Rồi, - Solomon lên tiếng khi dừng ở một góc đường tối, - giờ chị

muốn gì?

− Chị thương em mà em lại nỡ đối xử tệ bạc ghê gớm với chị vậy

sao! - Chị Pross khóc. - Không thèm chào hỏi, không chút tình cảm.

− Đó. Thật chết tiệt! Đó, - Solomon vừa nói vừa cọ môi thật nhanh

vào môi chị Pross. - Giờ chị bằng lòng chưa?

Chị Pross chỉ lắc đầu khóc lặng lẽ.
− Nếu chị tưởng là tôi ngạc nhiên thì tôi không ngạc nhiên đâu, - gã

em trai nói. - Tôi biết chị ở đây; tôi biết hầu hết mọi người đang ở đây.
Nếu chị thật tình không muốn tính mạng tôi lâm nguy, mà không
chừng chị cũng muốn thế, thì đường tôi tôi đi, đường chị chị đi, càng
sớm càng tốt. Tôi đang bận. Tôi giờ là viên chức rồi.

− Thằng em Solomon người Anh của tôi, - chị Pross vừa than khóc

vừa ngước đôi mắt ướt lệ lên trời, - người có tư chất lẽ ra phải thành
ông này ông kia ở xứ sở quê hương, giờ lại làm viên chức cho người
ngoại quốc, và lại là bọn ngoại quốc thế này cơ chứ! Thà là chị thấy
thằng em yêu thương nằm chết trong...

− Thấy chưa! - Người em kêu to, ngắt lời. - Tôi biết mà. Chị chỉ

muốn tôi chết đi thôi. Chị ruột của tôi lại khiến tôi thành kẻ bị tình
nghi. Đúng ngay lúc tôi đang thăng tiến!

− Trời đất thánh thần ơi! - Chị Pross kêu lên. - Thà chị không bao

giờ gặp lại em còn hơn, Solomon ơi, dù chị lúc nào cũng thương em
và mãi thương em. Chỉ cần em nói một lời tình cảm với chị thôi, và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.