HAI KINH THÀNH - Trang 363

− Tôi không hề nói như thế.
Ánh mắt ông Lorry từ từ hướng về ánh lửa; tình thương ông dành

cho Lucie và nỗi thất vọng não nề khi Darnay bị bắt lại đã khiến đôi
mắt ấy thất thần; ông bây giờ là một lão già, gần đây phải chịu đựng
bao lo lắng quá sức, và những giọt lệ tuôn trào trên má ông.

− Ông là người hảo tâm và là người bạn chân tình, - Carton nói, đổi

giọng khác. - Xin bỏ qua cho tôi thấy ông đang xúc động. Giá như ông
là cha tôi thì tôi không thể ngồi cạnh bên nhìn thấy cha mình khóc mà
không quan tâm. Tôi tôn trọng nỗi đau khổ của ông như là của cha
mình vậy. Nhưng may cho ông vì tôi không phải là con ông.

Dù anh nói câu cuối cùng với thái độ bất cần như trước, trong giọng

điệu và cảm xúc của anh vẫn đầy tình cảm và kính trọng tới mức ông
Lorry hoàn toàn bất ngờ vì chưa bao giờ ông thấy anh bộc lộ như thế.
Ông đưa bàn tay mình cho Carton và anh nhẹ nhàng nắm lấy.

− Trở lại chuyện Darnay tội nghiệp, - Carton nói. - Xin đừng cho

Lucie biết chuyện trao đổi này, hay thỏa thuận này. Cô ấy không thể
nào đi gặp Darnay được. Cô ấy có thể nghĩ rằng đây là chuyện trù tính
để trong trường hợp xấu nhất, sẽ chuyển cho anh ấy phương cách tự
sát trước khi bắt lên máy chém.

Ông Lorry không hề nghĩ tới điều đó, và liếc nhanh về phía Carton

xem có thật anh nghĩ như thế không. Có vẻ là thật; anh đáp lại cái nhìn
của ông và rõ ràng hiểu ý.

− Cô ấy có thể tưởng tượng ra cả ngàn chuyện, - Carton nói, - và

chuyện nào cũng chỉ khiến cô ấy thêm khổ sở mà thôi. Đừng nói với
cô ấy về tôi. Như tôi đã nói với ông khi mới tới đây, tốt nhất tôi không
nên gặp cô ấy. Tôi vẫn có thể ra tay làm bất kỳ chuyện gì có ích cho
Lucie trong khả năng của mình mà không cần phải gặp mặt. Ông sắp
đi tới nhà Lucie phải không, tôi hy vọng là thế? Tối nay cô ấy hẳn là
tuyệt vọng lắm.

− Tôi đi bây giờ, đi ngay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.