HAI KINH THÀNH - Trang 400

− Còn anh, - mụ khăng khăng nói với chồng, - may là anh không

quyền gì; nếu anh mà có thì anh nhất định sẽ cứu sống cả tên con rể
ngay bây giờ.

− Không! - Defarge phản đối. - Không hề, cho dù tôi có thừa sức

làm thế đi nữa! Nhưng tôi dừng chuyện này lại ở đây. Tôi nói, dừng ở
đây.

− Vậy thì hẹn gặp lại, Jacques, - mụ Defarge giọng đầy tức giận. -

Hẹn gặp lại chị nữa, Nữ Thần Báo Oán. Sẽ gặp lại cả hai! Nhớ đó! Tôi
đã đưa cả dòng họ nhà này vào danh sách kết tội và tiêu diệt từ lâu rồi,
vì đủ loại tội ác của bọn bạo ngược và áp bức. Cứ hỏi chồng tôi xem
có đúng không.

− Đúng thế đó, - Defarge xác nhận không cần ai hỏi.
− Vào ngày bắt đầu thời vinh quang này, lúc ngục Bastille thất thủ,

chồng tôi đã tìm được xấp giấy đã đọc ở tòa hôm nay, chồng tôi đã
mang về nhà, lúc nửa đêm, khi quán đã đóng cửa yên vắng, chúng tôi
đã đọc, ngay chỗ này, dưới ngọn đèn này. Cứ hỏi chồng tôi xem có
đúng không.

− Đúng thế đó, - Defarge xác nhận.
− Đêm đó, tôi bảo chồng tôi khi đọc xong xấp giấy, đèn đã cạn dầu,

và hừng đông đã ló dạng qua những khe cửa chớp và những chấn song
kia, tôi đã nói tôi cần tiết lộ một bí mật. Cứ hỏi chồng tôi xem có đúng
không.

− Đúng thế đó, - Defarge lại xác nhận.
− Tôi đã kể lại bí mật đó cho chồng tôi. Tôi đã đấm ngực mình bằng

hai bàn tay này giống như tôi đấm ngực mình lúc này đây, và tôi nói,
“Defarge, tôi được những ngư dân bên bờ biển nuôi nấng, nhưng gia
đình ruột thịt của tôi chính là gia đình nông dân bị hai anh em nhà
Evrémonde hãm hại, như xấp giấy trong ngục Bastille đã thuật lại.
Defarge, người chị của cậu nông dân bị sát thương nằm trên sàn nhà
đó chính là chị tôi, người chồng đó chính là anh rể tôi, đứa bé chưa
chào đời đó là con của họ, cậu nông dân đó là anh tôi, người cha đó là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.