HAI KINH THÀNH - Trang 412

giày anh đang mang ra, và mang giày của tôi vào.

Có một chiếc ghế đặt sát tường buồng gian, phía sau người tù.

Carton đã nhanh như chớp đẩy Darnay ngồi xuống rồi anh đứng thẳng
lên, chân đã tháo giày.

− Mang giày tôi vào đi. Hãy làm theo, hãy dùng hết ý chí. Mau!
− Carton, không có cách nào thoát khỏi nơi này; không thể nào

thoát được. Anh sẽ chết cùng tôi mất. Thật điên rồ.

− Sẽ là điên rồ nếu tôi yêu cầu anh trốn thoát; nhưng tôi có nói vậy

đâu? Khi nào tôi bảo anh đi ra khỏi cánh cửa đó thì hãy bảo tôi điên rồ
và cứ ở lại đây. Đổi cà vạt của anh cho tôi; đổi áo khoác của anh cho
tôi. Trong lúc anh mặc áo, để tôi tháo dải băng buộc tóc của anh, và
anh phải lắc đầu cho tóc bù rối giống tôi!

Mau lẹ lạ thường, và với sức mạnh gần như siêu phàm của ý chí và

hành động, Carton buộc Darnay phải thay đổi trang phục. Người tù cứ
như một đứa trẻ trong tay anh.

− Carton! Carton ơi! Thật điên rồ. Không thể nào thoát được, chưa

bao giờ thoát, nhiều người đã thử và luôn thất bại. Xin anh đừng để số
phận cay đắng của tôi kéo theo cái chết của anh.

− Darnay ơi, tôi có yêu cầu anh đi ra khỏi cửa không? Khi nào tôi

nói thế thì hãy khước từ. Trên bàn có sẵn giấy mực. Tay anh còn cầm
bút vững không?

− Tôi đang viết lúc anh vào.
− Vậy thì lại cầm bút lên và viết theo lời tôi đọc. Mau, anh bạn, mau

lên!

Đưa tay bóp vầng trán hoang mang, Darnay ngồi vào bàn. Carton,

bàn tay phải đặt trên ngực mình, đứng kề bên.

− Viết đúng như tôi đọc.
− Gửi cho ai đây?
− Không ai cả. - Tay Carton vẫn đặt lên ngực.
− Ghi ngày tháng không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.