HAI KINH THÀNH - Trang 429

− Nếu ông đi trước, - chị Pross nói, - rồi ngăn không cho xe ngựa

tới đây mà đợi tôi ở đâu đó thì có tốt hơn không?

Cruncher nghĩ cách đó là tốt nhất.
− Ông chờ tôi ở đâu được đây? - Chị Pross hỏi.
Cruncher quá hoang mang nên chẳng nghĩ ra được địa điểm nào

ngoài cổng thành Temple Bar. Than ôi! Temple Bar ở tận London cách
đây hàng trăm dặm, còn mụ Defarge đang tới rất gần rồi.

− Bên cổng giáo đường, - chị Pross nói. - Đón tôi ở đó, gần cổng

giáo đường có hai ngọn tháp đó, thì có tiện cho ông không?

− Tiện, bà chị, - Cruncher đáp.
− Thế thì làm ơn đi ông, - chị Pross nói, - hãy đi ngay tới dịch trạm

mà bảo họ thay đổi địa điểm đi.

− Tôi no nắng khi bà chị ở nại đây một mình, - Cruncher do dự, rồi

lắc đầu. - Nỡ có chuyện gì xảy ra thì sao.

− Có trời mới biết, - chị Pross đáp, - nhưng đừng lo cho tôi. Cứ đón

tôi ở giáo đường, lúc ba giờ, hay sớm hơn nếu được, tôi tin chắc đi từ
đó thì sẽ tốt hơn là đi từ đây. Tôi tin chắc như thế. Đi đi! Chúa phù hộ
ông, ông Cruncher! Đừng nghĩ tới tôi mà hãy nghĩ tới những tính
mạng đang trông cậy vào hai chúng ta!

Những lời này cùng hai bàn tay chị Pross nắm chặt tay Cruncher

khẩn thiết van nài đã thuyết phục được y. Gật đầu mấy cái khích lệ rồi
Cruncher đi ngay lo thu xếp, để lại chị Pross một mình như chị đã đề
nghị.

Chị Pross rất an lòng sau khi nghĩ ra biện pháp đề phòng đang được

thi hành. Thêm một chuyện an lòng nữa là chị có thời gian cần thiết
mà chỉnh đốn bề ngoài để không gây chú ý khi ra đường. Chị nhìn
đồng hồ. Hai giờ hai mươi phút. Không được phí thời gian nữa, chị
phải sẵn sàng ngay.

Trong cảm xúc hỗn độn này, chị Pross lại đâm sợ ở một mình trong

căn hộ vắng và nhìn đâu cũng thấy những bộ mặt hư hư thực thực

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.