HAI KINH THÀNH - Trang 94

chia giữa thôi thúc của lòng tốt và phong thái chuyên nghiệp bề ngoài,
thì anh sẽ thấy rất hay ho.

Ông Lorry đỏ mặt và nói, giọng nhiệt thành:
− Lúc nãy cậu đã nói tới điều đó rồi, thưa cậu. Những con người

của công việc như chúng ta, những người phục vụ cho một hãng, đâu
có được nghĩ cho bản thân mà thôi. Chúng ta phải nghĩ đến hãng nhiều
hơn bản thân mình.

− Tôi biết, tôi biết, - Carton thản nhiên đáp ngay. - Đừng bực mình,

ông Lorry, ông cũng tuyệt vời như mọi người, tôi tin chắc như thế; tôi
còn dám nói là không ai bằng ông.

− Đúng vậy đấy, thưa cậu, - ông Lorry nói tiếp, không bận tâm đến

lời châm chọc của Carton. - Thật tình tôi không biết cậu có liên quan
gì đến chuyện này. Xin cậu bỏ qua cho tôi, một người lớn tuổi hơn cậu
nhiều, là đã nói như vậy, tôi thật tình không biết cậu làm công việc gì
trong chuyện này.

− Công việc! Lạy Chúa, tôi chẳng có công việc gì, - Carton nói.
− Thật tiếc cho cậu đó, thưa cậu.
− Tôi cũng nghĩ vậy đó.
− Nếu như cậu có công việc gì, - ông Lorry nói tiếp, - có lẽ cậu sẽ

dốc lòng cho nó.

− Chúa thương ông, ồ không... tôi không như vậy đâu! - Carton nói.
− Kìa, cậu! - Ông Lorry kêu to, sự dửng dưng của Carton khiến ông

nổi nóng. - Làm việc là điều rất tốt, rất đáng tôn trọng. Và thưa với
cậu, nếu công việc buộc ta phải kiềm chế, phải im lặng, phải chấp
nhận thì quý cậu Darnay tử tế đây là người hiểu rõ những ràng buộc
ấy. Tạm biệt cậu Darnay, Chúa phù hộ cậu! Tôi hy vọng từ hôm nay
cậu sẽ có cả một cuộc đời thành đạt và hạnh phúc trước mặt. Xe tới rồi
kìa!

Có lẽ hơi tức giận với bản thân cũng như với chàng trạng sư kia,

ông Lorry hấp tấp lên chiếc xe độc mã đi về Ngân hàng Tellson. Còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.